Anh Luôn Ở Đây - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-02-09 15:45:09
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão Dư lắc đầu, đồng cảm : “Vậy cô hiểu nỗi khổ của chúng ? Gia giáo nghiêm khắc, hết cách .”

 

Chu Phù: “…”

 

Cô hiện tại bắt đầu chút hoài nghi, tối qua uống hai ly rượu nên sinh ảo giác .

 

Làm cô nhớ , hình như là ở ghế phụ lái… là Trần Kỵ mở miệng ở phía

 

Mười một giờ sáng trôi qua, lão Dư lướt nhanh về phía phòng việc của Trần Kỵ, thuận miệng thầm một câu: “Shhh, hôm nay sếp vẫn tới nhỉ?”

 

“Sao , tìm chuyện gì ?” Phương Hân cũng ngẩng đầu, thuận miệng hỏi.

 

“Lại nhận hai bản vẽ để vẽ, chỗ vẫn rõ, tìm xin chỉ bảo.” Lão Dư hoạt động gân cốt.

 

Phương Hân: “Vậy để buổi chiều xem, buổi sáng cho đến bây giờ sếp đều đến, quên ?”

 

Lão Dư: “Cũng , mấy ngày nay ngày nào cũng ở đây, hôm nay bất chợt vắng mặt, thật sự chút quen.”

 

Chu Phù thấy nghĩ nhiều, thuận miệng : “Sáng nay đến cục quy hoạch.”

 

Lão Dư: “À, .”

 

Còn Phương Hân thì thuận miệng hỏi một câu: “Sao em ?”

 

“Buổi sáng ——” Chu Phù còn xong, đột nhiên im lặng, khi kịp phản ứng thì tim đập nhanh, cô căng thẳng l.i.ế.m liếm môi, giỏi dối, “Hôm, tối, tối hôm qua lúc trở về, em vặn một câu…”

 

Cũng may ai phát hiện sự khác thường của cô, cô lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

Tới gần giờ cơm trưa, Wechat Chu Phù đột nhiên xuất hiện lời mời kết bạn.

 

Thông tin xác minh chỉ một dấu chấm đơn giản.

 

thấy con mèo ảnh đại diện tối hôm qua chui trong lòng cô ngủ cả đêm, cô liền đối phương là ai.

 

Chu Phù vội vàng chấp nhận.

 

Rất nhanh, Trần Kỵ gửi một tin nhắn qua, một câu là ai cũng lười, lập tức chủ đề: “Xuống lầu, về nhà ăn cơm trưa.”

 

Chu Phù đồng hồ theo bản năng, gần như đúng giờ tan tầm.

 

Thời buổi ông chủ thúc giục nhân viên tan tầm để ăn cơm, đoán chừng Trần Kỵ là đầu tiên.

 

Cô lưu bản vẽ theo thói quen, đó tắt máy tính, khi chào hỏi Phương Hân và lão Dư, cô liền đeo túi vội vàng xuống lầu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-97.html.]

điều khiến cô ngờ tới là, cô mới tòa nhà Phù Trầm bao lâu, phía mở miệng gọi tên cô.

 

“Chu Phù?” Giọng của nọ mang theo chút chần chừ.

 

Chu Phù đầu theo bản năng, trong nháy mắt tầm mắt về khuôn mặt của Chu Gia Thịnh, cô nhíu mày theo phản xạ điều kiện.

 

lên tiếng, nhưng mà đối phương bước vài bước tới mặt cô.

 

“Vậy mà thật đúng là cô.” Biểu cảm mặt Chu Gia Thịnh mang theo chút kiêu ngạo, khiến vô cùng chán ghét, “ hỏi cô xảy chuyện gì ? Ba gọi cho cô bao nhiêu cuộc điện thoại, gửi bao nhiêu tin nhắn, cô cũng nhận, cũng trả lời một cái nào ?”

 

Chu Phù nghiêm mặt, cũng ý ôn chuyện với : “Anh chuyện gì ?”

 

“Cô chuyện với ai đấy? Thái độ gì đây!” Chu Gia Thịnh khó chịu chậc một tiếng, đầu quan sát tòa nhà Phù Trầm, “Không ngờ nghỉ hè cô về nhà, là việc ở đây ?”

 

chỉ ngang qua thôi.” Chu Phù cũng cho quá nhiều.

 

“Cô lừa ai ?” Chu Gia Thịnh nhạo, “Cuối cùng cũng tìm cô, nhắc nhở cô, ba tìm cho cô chỗ xem mắt đáng tin cậy, cô đừng giống như kẻ vô ơn bội nghĩa, mặt mũi hổ.”

 

Chu Phù phản ứng, đầu , Chu Gia Thịnh vốn còn định thêm hai câu nữa, chỉ là khéo điện thoại vặn vang lên.

 

Anh lấy màn hình hiển thị, vội vàng ân cần nhận máy, nhất thời cũng để ý đến Chu Phù.

 

Chu Phù vội vàng bước nhưng tới hai bước, cô nhận cổ tay bỗng nhiên khác nắm chặt.

 

Cô vốn cho rằng là Chu Gia Thịnh đuổi theo, nhíu mày định hô lên, trong nháy mắt ngước mắt đụng đôi mắt sâu thấy đáy của Trần Kỵ.

 

Cô gái nhỏ thấy liền thở phào nhẹ nhõm: “Sao ở đây?”

 

“Ra ngoài mua chút đồ.” Anh thản nhiên .

 

Chu Phù cúi đầu , thấy đàn ông cầm đầy trái cây và rau dưa.

 

Trần Kỵ nghiêng đầu, về phía cô, giọng lạnh lùng hỏi: “Vậy đàn ông là ai?”

 

“A?” Chu Phù nhướng mi, đó cúi đầu xuống, thanh âm chút nhỏ, “Là trai …”

 

Tuy rằng cô cũng thừa nhận.

 

Nghe , sắc mặt đàn ông đen ít, chuyện mang theo chút khó chịu: “Chu Phù, cô chút lương tâm .”

 

“Hả?”

 

vội vàng từ cục quy hoạch về nhà nấu cơm cho cô, còn cô thì .” Anh dừng một chút, ánh mắt rõ ý tứ, “Lại kiếm thêm cho một trai nữa ?”

 

“Sao cô nhiều trai như chứ?”

Loading...