Anh Luôn Ở Đây - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-02-10 07:24:19
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Phù nhớ rõ, đây khi cô nhắc tới Thân Thành Dương mặt Trần Kỵ, thái độ của cũng âm dương quái khí (*) như hôm nay.

 

(*) Âm dương quái khí: nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời , thái độ chân thành, khiến đoán .

 

Chu Phù giải thích theo bản năng.

 

Rõ ràng hai hiện giờ cũng chỉ là bạn cùng nhà, nhưng cô hiểu lầm.

 

với quan hệ huyết thống.” Tuy rằng cái quan hệ huyết thống , cô nhớ tới liền cảm thấy ghê tởm, nhưng đúng là sự thật, cô giải thích, “Ba là em ruột của ba , gọi ba là chú thím.”

 

Nhắc đến chú thím , sắc mặt Chu Phù rõ ràng gì.

 

Trần Kỵ chằm chằm biểu cảm nhỏ mặt cô từ đầu đến cuối, một chút cũng khó thoát khỏi ánh mắt của : “Cô thích trai ?”

 

Chu Phù gật đầu, cô cúi đầu, ánh mắt mũi giày: “Rất đáng ghét.”

 

Không thích, mà là ghét.

 

Trần Kỵ bất giác nhíu mày, Chu Phù từ đến nay dịu dàng, cô dường như là tính tình nhất mà từng gặp, thậm chí bao giờ thấy cô cảm xúc mãnh liệt như , từng qua từ ngữ nặng nề như từ miệng cô.

 

Cho dù là tới tên bạn trai ngốc nghếch của Tiêu Kỳ, cô cũng bộc lộ thái độ như .

 

“Vì ?” Anh cảm thấy đúng lắm.

 

Giải thích xong mối quan hệ, Chu Phù dường như ý gì nữa. Cô trầm mặc lúc lâu, lúc ngẩng đầu lên nữa, mặt mang theo ý , chỉ là nụ ít nhiều vẻ chút cố ý: “Vì ngoại hình quá , cảm thấy ? Tướng mạo như , khiến yêu thích .”

 

Trần Kỵ quá hiểu tính tình của Chu Phù, đây ý của cô, ngay cả cũng cần , liền cô đang dối, nhưng là cô .

 

Trần Kỵ cũng ép cô, mặc dù nhíu chặt mày còn buông , nhưng vẫn khẽ nhếch khóe môi, theo lời cô, lạnh lùng phụ họa một câu: “Vậy thì đúng, thẩm mỹ của cô vẫn thể cứu .”

 

Cô gái nhỏ thở phào nhẹ nhõm.

 

Cảm xúc của Trần Kỵ rõ ràng đổi thuần thục hơn cô, ngữ khí nhanh trở ngạo mạn thường ngày: “Dù mỗi ngày đối với cô là bạn cùng nhà , thật khó để chấp nhận cái vẻ bề ngoài lộn xộn đó.”

 

Chu Phù: “…”

 

“Xin .” Trần Kỵ bất chợt một câu xin .

 

Chu Phù nhất thời chút mơ hồ, giờ phút quên mất cảm giác thoải mái khi gặp Chu Gia Thịnh, khó hiểu ngước mắt về phía : “Hả?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-luon-o-day/chuong-98.html.]

“Làm hỏng thẩm mỹ của cô, là của .” Anh nghiêm túc những lời hổ nhất.

 

Lúc Chu Phù thật sự nhịn , mi mắt cong lên, thấp giọng tiếng.

 

Nụ so với cố ý , mới là chân thật nhất.

 

Là nụ phát từ nội tâm.

 

Trần Kỵ hài lòng nhếch khóe môi, ngữ khí vẫn thản nhiên như cũ: “Đi thôi, về nhà ăn cơm.”

 

Chu Phù mím môi im lặng lên tiếng, nụ chạm đến đáy mắt.

 

Cô bỗng nhiên phát hiện, ngoại trừ đêm đó lúc đưa cô đến đây, thuận miệng vài câu như “ký túc xá nhân viên”, đó dường như nhắc tới nữa.

 

Trần Kỵ hình như thích dùng từ “về nhà” .

 

Mà hình như cô cũng thích .

 

Chu Phù ngoan ngoãn gật đầu, theo bên cạnh : “Muốn xách giúp chút gì ? Trên tay xách nhiều .”

 

“Được cô.” Người đàn ông thản nhiên , “Loại quy trình khách sáo , đừng mặt nữa, cô thể cái rắm.”

 

Chu Phù: “…”

 

Khu chung cư xanh hóa khá , tỷ lệ che phủ cũng rộng, đang lúc mặt trời mọc cao, màu nắng vàng chói mắt những tàng cây che bớt, rải xuống hai những đốm sáng lúc sáng lúc tối.

 

Chu Phù tay , liếc lưng rộng lớn, cô luôn cảm thấy con đường về nhà khác gì con đường nhỏ ở sườn núi qua khi tan học về nhà ở Kim Đường.

 

Cùng với cảnh tượng tám năm nay cô vô mơ thấy cũng giống .

 

Bên cạnh .

 

Chỉ cần yên tâm theo hết con đường , thể về đến nhà như ý nguyện.

 

Lúc cửa, Chu Phù ngửi thấy mùi thức ăn xông mũi.

 

Nghĩ đến Trần Kỵ chắc là về nhà một , thậm chí ngay cả đồ ăn cũng xong.

 

Cũng tại nửa chừng ngoài một chuyến.

 

Cô Lỗ thấy hai cùng trở về, phấn khích xông tới vòng quanh Chu Phù.

Loading...