khẽ lắc đầu,  hiệu là   .
 
Mức độ ác ý , những năm qua,   miễn dịch .
 
"Alô, Thanh Lâm,    em  ?" Lý Nhược Nhược gấp gáp hỏi.
 
Hứa Thanh Lâm lạnh nhạt : "Nghe ."
 
Lý Nhược Nhược thở phào: "Nghe là . Thanh Lâm,  mau đuổi cô  , đừng để cô   trợ lý của  nữa. Người  ý đồ  như  ở bên cạnh chỉ là tai họa."
 
Hứa Thanh Lâm thẳng lưng, nghiêm túc :
 
"Đây là chuyện của ,  cần  khác can thiệp."
 
Lý Nhược Nhược  cam lòng : "Thanh Lâm, em cũng vì  thôi,   hiểu..."
 
"Không cần, lo cho bản  cô ."
 
Hứa Thanh Lâm cắt đứt lời cô ,  tắt máy.
 
Khung cảnh lãng mạn    cuộc gọi   tan biến hết.
 
Không ngờ, chỉ trong một đêm,    nhận  .
 
Trước đây, vì đại dịch, ngành du lịch   đình trệ suốt ba năm.
 
Ba năm ,  trong cổ trấn ít ỏi, các nhà nghỉ càng vắng vẻ.
 
Điều   giảm khả năng  nhận diện của .
 
Lâu lắm    ai nhận   là nữ chính trong vụ bê bối năm đó,  ai  nhạo hoặc mắng mỏ .
 
Điều  khiến   cảm giác như quá khứ  qua , vụ bê bối bảy năm    quên lãng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-sang-trong-mat-em/chuong-9.html.]
 
 chỉ  một đêm, thực tế  vùi dập  về  thực tại.
 
"Đừng lo, Tiểu Sơ,  sẽ ở bên em."
 
Hứa Thanh Lâm ôm vai , cố gắng truyền cho  sức mạnh.
 
 điều đó  thể giảm bớt nỗi bất an trong .
 
"Lý Nhược Nhược  thể phát hiện  thì  đại gia cũng sẽ nhận , em sợ... ông  sẽ  tổn thương ."
 
Cơn ác mộng trong quá khứ  ùa về,   thể kìm    run rẩy.
 
Hứa Thanh Lâm ôm chặt , từng câu   đều  chậm rãi và rõ ràng, giọng  dịu dàng nhưng kiên định:
 
"Tiểu Sơ, đừng sợ. Bảy năm qua , đại gia  còn là đại gia của  đây nữa. Và  cũng  còn là    gì trong tay của năm xưa nữa. "
 
 ngẩng đầu lên  .
 
Khuôn mặt vẫn là khuôn mặt năm đó nhưng bờ vai  vững vàng, sống lưng thẳng tắp,   giờ đây  thêm sự tự tin và trầm , như thể  thể đưa  những quyết sách quan trọng.
 
Hơi thở  dần dần bình  ,   nhẹ nhàng :
 
"Em   tối qua, cơn mưa quá lớn, sẽ  ướt cả hai chúng .  bây giờ  giống , hiện tại    thể chống đỡ một cái ô lớn và chắc chắn, che chắn cho em khỏi gió mưa."
 
Bàn tay ấm áp và mạnh mẽ của  nắm lấy tay , như thể  sức mạnh thật sự truyền đến từ :
 
"Tin  , Tiểu Sơ."
 
 hít một  thật sâu: "Thật sự...   chứ?"
 
Hứa Thanh Lâm chắc chắn gật đầu:
 
"Những năm qua đại gia  quá kiêu ngạo,   nhiều  để mắt tới. Thế lực của ông   suy yếu,  nhanh thôi sẽ kết thúc."