Từ Vân gọi điện đến: “Tiểu Ngữ,  tìm   bao lâu nay,  mà     ăn chơi trác táng. Thằng khốn nạn   lương tâm,   vì   trả giá nhiều như ,  mà   dám cắm sừng ,    còn là con  nữa ?”
 cảm thấy trái tim  như trống rỗng một nửa như  d.a.o cắt, một nửa như    bóp chặt.
 thở dốc  ngừng, đến giọng  cũng run rẩy.
Tính  vốn lạnh nhạt, bình thường  ít khi , nhưng   nước mắt   ngừng rơi xuống.
“Vân Vân, chỗ đó là ở ?”
Trong ảnh, nơi họ    một tấm biển hiệu,  chữ “Dã Mị”.
Từ Vân  thấy giọng  đứt quãng, sợ hãi vội vàng an ủi .
“Tiểu Ngữ,  đừng vội, đó là một quán bar ngầm,  lộn xộn…   yên tâm để   một ,  sẽ  cùng .”
Quán bar ngầm?
Lòng  lạnh  một nửa.
Sao    đến nơi đó chứ?
3
Trước đây Lương Tầm  bao giờ hút thuốc  uống rượu.
 tìm khắp nơi mấy vòng, cuối cùng vẫn là Vân Vân chỉ   đàn ông trông giống đại ca xã hội đen   mới nhận .
Đó là… Lương Tầm ?
Anh  giữa một đám côn đồ đang hút thuốc uống rượu, vắt chân chữ ngũ.
Bên cạnh còn  một  phụ nữ ăn mặc lả lơi.
Chắc  phụ nữ đó chắc là cô gái trong bức ảnh đang nép  lòng .
Trông  vẻ cũng khá xinh .
Chỉ là trang điểm  đậm.
Không ngờ Lương Tầm bây giờ  thích kiểu .
Dường như  cũng  ngờ   thể tìm đến đây, ánh mắt dán chặt  .
Hốc mắt  đột nhiên đỏ hoe.
Mọi nỗi tủi  ập đến.
 suýt   vững mà đổ xuống một bên, may mà Vân Vân  đỡ .
Chưa kịp để  mở lời, cô   mắng xối xả.
“Lương Tầm, cái thằng ch.ó nhà , c.h.ế.t tiệt! Tiểu Ngữ  tìm  khắp nơi,  gầy đến mức xanh xao ,  mà  dám cắm sừng cô ,   còn là con  nữa ?”
Lực Tử đang  cạnh Lương Tầm, tay cầm con d.a.o nhỏ, khóe miệng nở nụ  gian xảo.
“Anh Lương, hai cô gái xinh   trông  vẻ ngon đấy,  cần  bắt về cho  vui vẻ một chút ?”
Hà Kiều bên cạnh giáng một bạt tai  đầu Lực Tử: “Anh Lương  thích loại gầy còm , mày im mồm ngay cho bà!”
Hà Kiều  mở miệng, Lực Tử  dám  gì nữa.
Chỉ  chằm chằm hai  phía , l.i.ế.m liếm môi.
Tiếc cho cô gái xinh  đó quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-sao-thap-den/chuong-2.html.]
Lương Tầm sải bước  qua mấy , liếc  Hà Kiều,  bước về phía , dáng vẻ đầy vẻ bất cần.
Từ Vân che chắn  mặt , tay bắt đầu run rẩy: “Tiểu Ngữ,  đừng sợ,  bảo vệ !”
Rõ ràng cô  cũng sợ hãi, nhưng vẫn che chở cho  phía , vỗ vỗ vai .
“Vân Vân,   ,   sẽ   gì .”
Lương Tầm nhặt một chai rượu lên, thẳng tay ném  tường, mảnh thủy tinh sắc nhọn chĩa thẳng  .
Một tay khác  bóp chặt cổ , ánh mắt hung dữ.
Từ Vân sợ hãi định lao tới kéo Lương Tầm  nhưng   khác cản .
  thể tin   , ánh mắt đầy thất vọng  từng .
“Lương Tầm, đây là công việc mới  tìm  ?”
Anh há miệng  lớn, một mùi khói thuốc sộc .
“Phải đấy, so với  tiền ít ỏi  đây, bây giờ mới là công việc kiếm tiền lớn.”
Lương Tầm   như  kẻ thù: “Cô đến đây  gì?”
“Em đến đón  về nhà.”
Anh  hừ lạnh một tiếng, lực tay tăng thêm,  bắt đầu ho sặc sụa vì khó thở.
“Ai  về căn nhà  tồi tàn  nhỏ bé đó với cô? Mẹ kiếp! Ở bên cô, ngày nào cũng   đời chỉ trỏ  lưng. Nói  là một kẻ mềm yếu, chỉ  dựa dẫm  phụ nữ! Lâm Ngữ, đừng quá đề cao bản .”
 đỏ mặt, mắt trợn tròn  .
Không dám tin những lời    thể thốt  từ miệng Lương Tầm.
 thở dốc,  ngừng rơi lệ lắc đầu.
“Không … như …”
Thế nhưng lời  đến miệng  nghẹn .
Lòng   ngàn vết thương chằng chịt.
Sao  thể chứ?
Rốt cuộc Lương Tầm  xảy  chuyện gì?
Tại     những lời như ?
Anh  mặt ,    mắt  nữa, hét lớn: “Cút ,     thấy cô!”
4
  nhớ    khỏi quán bar như thế nào.
Chỉ  thấy Từ Vân bên cạnh  ngừng mắng Lương Tầm là đồ  tim  phổi.
Chúng    phía ngoài con hẻm, dường như phía    nhiều  đang theo dõi.
  tự chủ  mà bước nhanh hơn.
Vân Vân  với , quán bar đó  lộn xộn,  là những thành phần hạ lưu mới lui tới.
Mại dâm, cờ bạc, ma túy, đều dính dáng hết.