Lục Cẩm Xuyên hợp tình hợp lý .
“Em , , chúng cất chúng .” Giang Chỉ kéo kéo tay trai, .
“Nhóc thật sự thấy cảm kích chút nào đấy hả?” Lục Cẩm Xuyên hỏi.
Chính đây ngắm hết cả trưa đấy, thể , vàng thơm đó nha! Lục Cẩm Xuyên còn đang suy nghĩ, bản nên mua vàng về nhà, tự cho vui ?
Giang Chỉ nhanh chóng lôi Lục Cẩm Xuyên chạy ngoài, cô nhóc quá yêu thích mấy thứ như thế .
______________________
Qua tết nguyên đán, Giang Chỉ liền bước kỳ nghỉ đông.
Sau ngày đó, Lục Cẩm Xuyên dự định sẽ mắt bộ phim tiếp theo, địa điểm phim chính là Bắc thành.
Giang Chỉ cũng tiếp tục bắt đầu kiếp đời sống chung với kịch bản.
“Anh ơi, chỗ đó nhiều tuyết lắm đúng ? Chúng sẽ chơi trò ném tuyết, và trượt băng hả.”
Vì Giang Chỉ vẫn luôn sống ở phương nam, nên vô cùng hứng thú với Bắc thành.
“Đương nhiên, đến lúc đó sẽ mời một vị thầy giáo đến dạy cho em.”
Lần , Lục Cẩm Xuyên sắm vai thành chính trong một bộ phim điện ảnh, hóa thành một thanh niên trượt băng, bệnh hen suyễn từ nhỏ, nhưng trượt băng chính là niềm đam mê tuổi trẻ của thiếu niên .
Cuối cùng, tham gia thi đấu trong thế vận hội Olympic, trong cảnh đầy thương tích, mà cố gắng đạt huy chương quán quân ở thế vận hội, còn tìm tình yêu của đời qua quá trình rèn luyện cực khổ.
Nhìn chung, nội dung vô cùng cảm động.
Khi Lục Cẩm Xuyên nó trong cuốn sổ ghi chép của một nhân viên quan hệ công chúng, cảm thấy ý.
Kịch bản tên là “Thiếu niên theo đuổi sáng.”
Bởi vì thành vai diễn, Lục Cẩm Xuyên học thêm một ít kỹ xảo trượt băng, tuy khâu hậu kỳ thể chèn thêm các hiệu ứng đặc biệt, cũng thể dùng thế , nhưng các động tác cần thực hiện hầu như đều là các kỹ thuật chuyên nghiệp, ở các khía cạnh khác, đạo diễn vẫn những yêu cầu nghiêm khắc nhất định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-191.html.]
đương nhiên, đây cũng là mong của Lục Cẩm Xuyên. Để một diễn viên chuyên nghiệp, cống hiến chính là một đức tính cần . Không cần bàn cãi thêm.
Cho nên, đoạn thời gian đến Bắc thành , Lục Cẩm Xuyên sẽ mời huấn luyện viên, tiện thể chỉ dạy thêm cho Giang Chỉ một chút cũng .
Vừa bản sẽ học cách trượt băng, Giang Chỉ liền vô cùng háo hức.
Ngày hôm , mới sáng sớm cô nhóc lon ton đ.á.n.h thức Lục Cẩm Xuyên dậy:
“Anh ơi, chúng thể tập trượt băng , mau dậy .”
“Giang Chỉ mấy giờ , ngủ thêm lát nữa .” Lục Cẩm Xuyên bịt chặt tai , .
“Anh ơi? Nhanh lên , Từ Nghệ chuẩn đến giục đấy.”
“Em gái yêu quý , cho ngủ thêm năm phút nữa thôi mà.”
Giang Chỉ khịt mũi, “Anh chính là một tên lười biếng to xác.”
Lục Cẩm Xuyên bọc kín đầu, xem như bản thấy gì.
Cuối cùng, vẫn nhờ tới tiếng gọi đoạt mệnh vang lên mới thể dựng đầu Lục Cẩm Xuyên dậy .
“Cậu tự xem, , còn tưởng Giang Chỉ mới là cần luyện tập để đóng phim đấy, đến năng lực tự chủ cũng bằng con bé là ?”
Vẻ mặt Từ Nghệ, hận rèn sắt thành thép, dạy dỗ.
“Chị , hôm qua em ngủ trễ mà.”
“Cho nên, ngủ trễ hợp lý nhỉ?” Từ Nghệ căn bản lọt tai tật của Lục Cẩm Xuyên.
“Được , em sai ?” Lục Cẩm Xuyên hai phụ nữ mắt, cảm thấy vô cùng sợ hãi.
“Đứng dậy nhanh lên, thời gian cho đợt huấn luyện ít, đến lúc khởi vẫn trượt băng thì ?”
“Chị Từ , chị là coi thường em quá , chỉ là trượt băng thôi ? Chút chuyện nhỏ , em học hai tuần tuần là xong mà.”
“Được, đây chờ xem.” Từ Nghệ một chút cũng tin.