Sáng sớm hôm nay.
Nữ chính Chu Mạt cầm theo nhiều quà đến.
“Woa, Mạt Mạt , cô quá !”
“Ha ha, dù gì cũng là ngày cuối cùng , chơi vui vẻ nhé.” Vẻ mặt Chu Mạt dịu dàng .
“Đến đây, chúng chụp chung một bức.”
“Được, tới đây.”
“Lục Thần, mau đến chụp ảnh chung luôn , đây nhường vị trí trung tâm cho nam chính luôn .”
Lục Cẩm Xuyên đang một góc liền tiến đến.
“Nhanh, nhanh, chúng còn chụp cho nam, nữ chính một bức riêng nữa chứ.”
Người đang lên tiếng chính là nữ phụ thứ hai, đó qua nữ chính đang mãi ngơ ngẩn, nên đành dùng tay, đẩy nhẹ một cái.
“A!” Chu Mạt bất ngờ hét lên một tiếng, nhưng ngay khi bản ngã lồng n.g.ự.c của Lục Cẩm Xuyên, đôi mắt bỗng bất chợt trở nên e lệ.
Máy ảnh đúng lúc tách một tiếng, bắt đúng khung cảnh Chu Mạt đang trong lòng Lục Cẩm Xuyên, nhẹ nhàng mỉm .
“Oa! Oa! Trùng hợp quá đó?”
“Trời ơi, trai quá , Lục Thần.”
“Bức ảnh , thật sự, thật sự cần bảo tồn.”
Lục Cẩm Xuyên nhíu mày phụ nữ đang ở trong vòng tay , chẳng qua ngại xung quanh đang còn nhiều như , cho nên dám lên tiếng, chỉ thể dùng tay dựng thẳng cô dậy.
“Cảm ơn.” Đôi má Chu Mạt ửng hồng, ngước Lục Cẩm Xuyên.
“Không cần.” Lục Cẩm Xuyên vẫn lạnh lùng như cũ.
Buổi chiều, chỉ còn thừa một shot cuối cùng, cùng thành xong thì liền đóng máy.
Vào buổi chiều, một vài thành viên của tổ phim lên tiếng mời Lục Cẩm Xuyên:
“Anh Lục , bọn chuẩn chạy qua Tuyết Hương chơi mấy ngày, cùng luôn ?”
“Không . đặt sẵn vé máy bay .” Lục Cẩm Xuyên lạnh lùng từ chối.
“ , Lục , việc gì về gấp như ? Không lẽ trong nhà đang giấu cô gái nào hả?”
Mặt khác, vài ngờ Lục Cẩm Xuyên sẽ từ chối thẳng thắn đến , cho nên một trong những nam diễn viên chính liền hỏi.
“Quay về xem nhóc con nhà bài tập về nhà mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-197.html.]
“Ha ha ha ha ha ha.”
“Lục Thần, cũng , việc gì dùng loại lý do để từ chối chúng ?”
“Lục Thần , chúng cùng luôn . Quay cũng xong , để bản nghỉ ngơi mấy ngày .”
Các diễn viên nữ cũng một bên trêu chọc , Tuyết Hương cũng tốn mấy ngày, lúc, nâng cao độ thiết với lên, kết thêm vài bạn mới.
“Cảm ơn ý của .” Lục Cẩm Xuyên tiếp tục từ chối.
“Haizzz, tiếc quá.”
Lúc , một nhanh chóng tiến đến giải vây:
“Ôi, mấy cái , Lục Thần thì thôi.”
“Mấy trong nhà Lục Thần còn một cô em gái trở thành nhà khoa học hả, cha già tất nhiên canh phòng nghiêm ngặt .”
“ thể , chỉ IQ của cái nhà vô cùng cao đấy, là học sống chung với .”
Sau khi chuyện với thêm một lúc nữa, Lục Cẩm Xuyên liền nhanh chóng tạm biệt:
“Thế chơi vui nhé, cơ hội thì sẽ tụ tập chung với , còn cho kịp chuyến bay nữa.”
“Đi , ! là bận rộn.”
“Nếu một em gái đáng yêu như , cũng về nhà.”
“Thế nhanh kêu sinh cho một , ha ha.”
Bên , lúc Lục Cẩm Xuyên chuẩn , thì một giọng nữa gọi giật .
“Lục Thần, chờ chút.”
“Lục Cẩm Xuyên đầu , thấy cô gái Chu Mạt .
“Có chuyện gì?” Lục Cẩm Xuyên nhàn nhạt hỏi.
“Lục Thần, cái tặng cho .” Sau đó, cô gái nhỏ lanh lẹ lấy một hộp quà nhỏ , đưa đến mặt Lục Cẩm Xuyên.
“Thật xin …” Lục Cẩm Xuyên còn hết câu, cô bé lên tiếng chặn .
“Lục Thần, phần quà ai cũng nên, cứ nhận .”
Tiếp đó, đợi cho Lục Cẩm Xuyên kịp load não, cô bé liền nhét luôn hộp quà tay , , chạy vụt .
Lục Cẩm Xuyên ? ? ?
Nhìn hộp quà tay, nhận , vứt xong, cuối cùng chỉ thể thở dài, bất lực ném trong xe.