Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:25:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Cẩm Xuyên cảm thấy mấy lời phàn nàn của ông ngoại, chính là đang bôi nhọ .

 

Vốn lúc đó, ông Thẩm định để ý đến Lục Cẩm Xuyên nữa, nhưng nếu thế thì ông còn cách nào khác .

 

“Chúng cho rõ ràng nhỉ, !”

 

“Là ai, ông già sắp xếp xem mắt xong , thế mà dám đến, qua loa cho xong hả.”

 

“Ông ngoại , cháu mới mấy tuổi chứ, cần kết hôn sớm như thời xưa, ông sắp xếp xem mắt cho cháu nhiều như nữa.”

 

cũng tự xem xem bao nhiêu tuổi , già , đến cái tuổi của thì còn cái gì nữa?“

 

Ông Thâm thể sốt ruột?

 

“Ông nè, loại chuyện quẳng lưới thật rộng, cuối cùng mới bắt cá, con thời nay, yêu đương, thật chút nào, trở về kế thừa gia nghiệp, ông đây tức c.h.ế.t , rốt cuộc ông đây hả….”

 

“Đây, đang đây, đang .” Lục Cẩm Xuyên , nhưng mắt đều , cái biểu cảm của , lệ đến mức nào.

 

“Nói cho , Lục Cẩm Xuyên, bây giờ phản kháng cũng vô dụng, tóm ông đây mặc kệ, nhất định cưới, năm nay , .”

 

“Sao gấp thế?”

 

“Lúc bằng tuổi , con của ông đây chạy mua tương , giống tên nhóc việc như .”

 

“Ông khi đó thể so với cháu bây giờ ?” Lục Cẩm Xuyên cảm thấy, đây vốn thể so sánh .

 

“A!!”

 

__________________________

 

“Ông thắng đấy!”

 

Hai khi cãi một hồi, thì đều lui một bước, bắt đầu giải.

 

Mà lúc , ông Thẩm, bắt đầu qua Giang Chỉ:

 

“Chỉ Chỉ, đây, ông cái đưa cho cháu nè.”

 

Đều do tên nhóc thối Lục Cẩm Xuyên , nêu , ông quên chuyện cần .

 

Ông còn chuẩn thêm những thứ khác nữa.

 

“Woa!” Lúc Giang Chỉ nhận quà, nhóc cảm thấy chúng . thấy giá, mắt cô nhóc liền rớt ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-203.html.]

 

“Chỉ Chỉ, đây.”

 

Đều do tên nhóc thối Lục Cẩm Xuyên đó, mất nửa , đến quà gặp mặt mà ông còn đưa nữa.

 

Sau đó, ông lão móc một chiếc thẻ ngân hàng.

 

“Đây là tiền tiêu vặt của cháu, mật khẩu là ngày sinh nhật của trai cháu đấy.”

 

Ông lão Giang Chỉ, tươi .

 

“Ông ngoại ơi, cháu cần .” Giang Chỉ thấy, đầu liền lắc mạnh, lấy tiền của ông ngoại .

 

“Nhanh cầm , đây là ông ngoại cho cháu, bao nhiêu tiền , chỉ là tấm lòng của ông thôi.”

 

Nhìn cô bé thế nào cũng nhận, ông lão họ Thẩm đành ném cho Lục Cẩm Xuyên một ánh mắt, cảm thấy thị giác của tên nhóc vấn đề.

 

Nhận ẩn ý trong ánh mắt của ông, Lục Cẩm Xuyên lanh lẹ :

 

“Em nhận , ông nhiều tiền lắm. Không áp lực đây, là tiền tiêu vật, chính là tiền tiêu vặt.”

 

Lục Cẩm Xuyên khà khà.

 

“Cảm ơn ông!” Thấy trai , Giang Chỉ liền nhận lấy, ánh mắt Chỉ Chỉ phút chốc lấp lánh ánh .

 

Ông ngoại của trai thích cô nhóc, còn chuyện gì vui hơn nữa chứ.

 

Ông Thẩm càng càng thích Giang Chỉ.

 

Cứ thế, ông lão chính thức ở trong nhà Lục Cẩm Xuyên.

 

chuỗi ngày khó khăn của Lục cũng theo đó mà bắt đầu.

 

Sáng sớm hôm nay, trong căn phòng vang vọng thanh âm nội lực của Thẩm Sùng Sơn.

 

“Dậy hết , trời sáng đến m.ô.n.g , nhanh lên.”

 

“Lục Cẩm Xuyên, lười biếng thế hả! Giang Chỉ dây đó, như , còn đang ngủ là , định ngủ thành heo luôn hả.”

 

Giọng của ông lão hệt như b.ắ.n s.ú.n.g liên thanh, ngừng nghỉ.

 

“Ôi~” Lục Cẩm Xuyên trong phòng, thấy âm thanh từ bên ngoài truyền tới, khó chịu bịt lỗ tai .

 

“Bình thường thằng nhóc cũng hả?” Ông Thẩm liếc cô nhóc ngoan ngoãn rời giường, đ.á.n.h răng rửa mặt xong, trong lòng thầm vui mừng, nhưng sự đối lập như , khiến Lục Cẩm Xuyên càng trở nên vô dụng.

 

Loading...