Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:25:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đi khỏi nhà, liền thở phào nhẹ nhõm, ông Thẩm chính là một nỗi ác mộng, , đ.á.n.h , Lục Cẩm Xuyên tỏ vẻ cuộc sống khó khăn.

 

“Anh, sợ ông ngoại Thẩm hả?”

 

“Ai sợ chứ, chỉ là kính già yêu trẻ thôi. Dù tuổi cũng cao !” Lục Cẩm Xuyên bày tỏ, chính là một đứa trẻ vô cùng hiếu.

 

“Chính vẫn luôn cãi với ba đó nha.”

 

Không chỉ cãi , còn c.h.ử.i nữa.

 

Sắc mặt Lục Cẩm Xuyên phút chốc chuyển màu: “Ông thể đem so sánh với ông ngoại ? Em xem ông đối xử với em thế nào, loại ba tồi tệ , cho em , chúng chả cần lắm .”

 

Lục Cẩm Xuyên đúng, oán hận ba tệ bạc , ba , xứng.

 

“Em đậy, Giang Tiểu Chỉ, em nhất định cũng mềm lòng, đây theo , Lục Kiến Hành chính là một ba tồi tệ.”

 

“Anh ơi, như lắm .”

 

Giang Chỉ đề tài chuyển qua Lục Kiến Hành .

 

“Vì ?” Mắt Lục Cẩm Xuyên trừng lớn, đứa trẻ đáng thương Giang Chỉ , ba độc ác đó, lén lút mua chuộc chứ.

 

Chẳng lẽ Lục Kiến Hành còn che dấu một tâm tư như ? Vẻ mặt của Lục Cẩm Xuyên tức khắc trở nên căng thẳng.

 

“Anh, chúng , nếu , em cảm thấy kì kì.”

 

Giang Chỉ ngại ngùng .

 

, ai cũng tự tin giống trai.

 

“À!” Nghe Giang Chỉ xong, Lục Cẩm Xuyên mới thở dài nhẹ nhõm một .

 

“Được, em mặc niệm trong lòng một câu, Lục Kiến Hành là một cha tệ bạc.”

 

Giang Chỉ:

 

“Được thôi!”

 

Chở Giang Chỉ đến trường xong, Lục Cẩm Xuyên quyết định trốn ở ngoài dạo một chút, nhưng ngờ tới, nhanh như đối mặt với ông ngoại.

 

Chắc là do tâm linh tương thông, ông Thẩm nhanh chóng gọi điện đến:

 

“Tên nhóc thối, ? Chở con bé học thôi, lâu , đừng hòng trốn nhé, mau về nhà .”

 

Khóe môi Lục Cẩm Xuyên giật giật, “Được , cháu ông ngoại.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-206.html.]

Tuy ngoài miệng thì , nhưng trong lòng đang nghĩ là: Cháu lời ông ?

 

lúc bản chuẩn trốn, đột nhiên hai vệ sĩ túm :

 

“Chào , chủ Lục!”

 

“???”

 

Đôi mắt Lục Cẩm Xuyên mở to, thể nào, cái lão già thối , thế mà phái theo dõi .

 

“Xin chào, xin chào!” Lục Cẩm Xuyên vẫy vẫy tay, giây tiếp theo liền lưng, chạy, nhưng bước ngoài hai vệ sĩ giữ chặt .

 

Lục Cẩm Xuyên!!!

 

Cuối cùng, Lục Cẩm Xuyên chỉ thể hai vệ sĩ áp giải về chỗ ở.

 

“Cháu , ông theo dõi cháu đấy ?” Lục Cẩm Xuyên về tức giận .

 

“Hửm?” Một ánh mắt của ông Thẩm liếc qua, bỗng chốc khiến Lục Cẩm Xuyên trở nên lúng túng.

 

“Không gì, gì, cháu mà, ông quan tâm đến an của cháu ?”

 

Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Lục Cẩm Xuyên nghĩ, cái , nhịn .

 

Anh vốn tưởng, ông ngoại sẽ ngươi nương theo những gì , xuống nước. Chỉ là chuyện đó đương nhiên xảy .

 

Ông Thẩm căn bản thèm thừa nhận mục đích đó của :

 

“Kỳ thật, là , ông đây chỉ sợ sẽ bỏ trốn thôi.”

 

Gương mặt Lục Cẩm Xuyên run, ông đúng là !

 

“Được , ông đăng ký cho một lớp học nấu ăn đấy, buổi chiều nay nhớ đến.”

 

“Cái gì??? Cháu !”

 

Lục Cẩm Xuyên trừng mắt, đôi tay của đây dùng để nấu cơm.

 

“Đã đăng ký , ông sẽ tìm trông chừng .” Ông lão tỏ vẻ uy hiếp.

 

“Không chứ? Ông ngoại, cái đó thật sự phù hợp với cháu , cháu cam đoan là sẽ xem mắt thật , ?”

 

Lục Cẩm Xuyên dùng tình cảm để lay động ông của .

 

“Không ! Ông với mấy ông già , thể nấu ăn, mặt mũi của ông đây thể ném !”

 

“Cho nên, vì thể diện của bản , ông mới bắt cháu trai mấy chuyện ?”

 

Loading...