Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:25:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cậu đừng suy nghĩ lung tung, chỉ tùy tiện mà thôi.” Lục Cẩm Xuyên né tránh ánh mắt, “ việc lấy lá chắn quá phúc hậu, nhưng mà, cũng thua thiệt quá nhiều, ... Cậu đừng qua đây!"

 

Lục Cẩm Xuyên kinh hãi thất thố.

 

“Ha ha ha ha ha.”

 

Chào đón Lục Cẩm Xuyên chính là một tràng tiếng của Thôi Hạo Bạch.

 

Thôi Hạo Bạch c.h.ế.t mất, cảm thấy phản ứng của Lục Cẩm Xuyên cũng quá thú vị.

 

“Cậu đủ ?” Lục Cẩm Xuyên khỏi chút thẹn quá thành giận.

 

“Anh !” Thôi Hạo Bạch Lục Cẩm Xuyên, về phía .

 

“Cậu gì đó, sợ !” Lục Cẩm Xuyên xắn tay áo lên, thật cẩn thận.

 

“Anh , nhưng mà em vô tội đó mà!” Thôi Hạo Bạch thở dài một .

 

sẽ dặn dò cô , bảo cô bậy.” Lục Cẩm Xuyên yếu ớt một tiếng.

 

"Nếu như cảm thấy chịu thiệt thòi, thể đưa điều kiện, đương nhiên, điều kiện thể vi phạm đạo đức, cũng thể khó dễ quá."

 

“Anh!” Thôi Hạo Bạch nhẹ, vẫn kiêu ngạo như , đương nhiên, Lục Cẩm Xuyên cũng cách của chút quá đáng, nhưng lúc đó, những hành động nhỏ nhặt của Thôi Hạo Bạch, vẫn tính sổ với .

 

"Được, , em sẽ đưa một yêu cầu nhỏ, đơn giản."

 

"Yêu cầu gì? Cậu ." Lục Cẩm Xuyên thăm dò hỏi.

 

"À, chính là như , , cơm trưa cho em ba ngày, em sẽ tha thứ cho ."

 

“Ba ngày?” Lục Cẩm Xuyên chớp chớp mắt, “Không , !”

 

"Anh , chuyện cũng đồng ý với em, thật quá thành ý, đây hẳn một yêu cầu quá đáng!" Thôi Hạo Bạch bày vẻ mặt đau khổ.

 

“Cậu sợ trúng độc c.h.ế.t ?” Lục Cẩm Xuyên tin tưởng tài nấu ăn của .

 

"Anh , chỉ cần , em đều thích."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-211.html.]

“Bớt buồn nôn như giùm.”

 

"Nói thì đồng ý đúng ?”

 

“Có khuynh hướng thích ngược đãi !” Làm dáng vẻ như một lão già như ! Tất nhiên, lão già càng quá xa, chỉ yêu cầu nấu ăn, mà còn yêu cầu thức ăn ngon.

 

"Anh, yên tâm , về mặc kệ cái gì, em đều sẽ phối hợp với ."

 

“Được.” Lục Cẩm Xuyên suy nghĩ một chút gật đầu.

 

Thế là cả hai vui vẻ quyết định.

 

Trên bàn ăn, ông cụ Thẩm thường xuyên sang Thôi Hạo Bạch, cảm thấy hài lòng với đứa trẻ . Trông trai còn nấu ăn.

 

"Tiểu Bạch , canh cháu nấu ngon, còn món cá , ăn ngon. So với thằng nhóc nhà chúng còn ngon hơn nhiều.”

 

Lục Cẩm Xuyên giật giật khóe miệng, đó cầm lấy cái thìa, múc đầy cho ông cụ, "Ông đó, thích thì uống thêm chút ."

 

“Cái thằng bất hiếu nhà cháu.” Ông cụ giận dỗi .

 

Lục Cẩm Xuyên cảm thấy bây giờ miễn dịch.

 

“Anh hai, em cũng .” Lúc Giang Chỉ bưng cái chén nhỏ của chính lên.

 

“Anh múc cho nhóc.” Lục Cẩm Xuyên xoa đầu Giang Chỉ.

 

“Cháu xem, ngay cả trẻ con và cháu đều khổ, vẫn là tài nấu nướng của Tiểu Bạch , đứa bé cũng ăn nhiều hơn.

 

Về phần tài nghệ nấu ăn của cháu, cháu cần học hỏi nhiều hơn, nếu đến khi cháu kết hôn, thêm một chăm sóc Giang Chỉ, như cũng cho ."

 

“Cháu sẽ , cháu tin tưởng giao Giang Chỉ cho khác, lỡ đó ngược đãi bé con nhà chúng thì ?” Lục Cẩm Xuyên lập tức phản bác .

 

"Bây giờ là thời đại nào , hừ, đừng lấy bé con cái cớ, ông thấy là chính cháu kết hôn."

 

Ông cụ Thẩm xong, liền thấy bên phía Giang Chỉ cũng trịnh trọng lên tiếng:

 

"Anh hai, em thể tự chăm sóc cho . Anh cứ yên tâm xem mắt ."

 

“Nhóc thì to gan lắm , đến lúc đó sợ chị dâu thì cha dương luôn.” Lục Cẩm Xuyên giật b.í.m tóc của Giang Chỉ.

 

Loading...