Trong nháy mắt, Giang Chỉ cảm thấy trở thành phú bà nhỏ.
“Sao Tết nhất vui như .” Lục Cẩm Xuyên bộ dạng tâm sự nặng nề của cô nhóc Giang Chỉ, dứt khoát mở miệng hỏi.
Giang Chỉ phản ứng nửa ngày, mới chậm rì rì :
“Anh hai, ba ba sắp kết hôn hả?”
“Ông coi như kết hôn chứ, trực tiếp lãnh chứng cũng tiệc rượu. Không cần để ý tới.” Nói tới đây, Lục Cẩm Xuyên khỏi bội phục đẳng cấp của tiểu minh tinh .
Lăn lộn lâu như , kết quả cuối cùng chính là lãnh chứng kết hôn, thật là vô cùng thể.
“Ai nha, cần suy nghĩ quá nhiều, Lục Kiến Hành chính là một tên cặn bã. Gả cho ông thì ngày tháng sẽ xảy chuyện thôi?” Lục Cẩm Xuyên tất nhiên Giang Tiểu Chỉ đau lòng ở nơi nào, giải thích hai câu.
“Ân!”
Giang Chỉ gật gật đầu.
“Đi, , hai dẫn nhóc b.ắ.n pháo hoa cầm tay.” Lục Cẩm Xuyên thấy bộ dạng tủi của Giang Chỉ, cho nên dứt khoát kéo cô nhóc cửa.
Sau đó, buổi tối hôm nay Lục Cẩm Xuyên tìm vài cửa hàng, cuối cùng mới tìm pháo hoa, hai ở bên ngoài chơi một buổi tối, dù cũng là vui vẻ chịu .
mà đây cũng một năm mới vui vẻ nhất trong trí nhớ của Giang Chỉ.
Thời gian trôi nhanh.
Giang Chỉ học đến năm thứ tư.
Giang Chỉ bỏ vẻ trẻ con, mà Lục Cẩm Xuyên dường như uống t.h.u.ố.c trẻ mãi , vẫn trẻ tuổi trai như .
Hôm nay, cổng trường, Lục Cẩm Xuyên mang vẻ trai xuất hiện ở cổng vườn trường.
“Giang Tiểu Chỉ!”
“Anh hai.”
Giang Chỉ cõng cặp sách nhỏ dùng sức vẫy vẫy tay với hai, đó với bạn học: “Anh hai của em tới đón em , em nha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-227.html.]
“Tạm biệt, Chỉ Chỉ.”
“Chỉ Chỉ tạm biệt. Ngày mai là sinh nhật của , em quên nha!”
Lúc khi , Giang Chỉ Hành Chu kéo dặn dò.
“Anh yên tâm , em sẽ tới.” Giang Chỉ bạn học Hứa Hành Chu với đôi mắt sáng lấp lánh.
“Được, Chỉ Chỉ, sẽ chờ em, gặp về.”
“Cái thằng nhóc thối là ai?” Trên đường trở về, Giang Chỉ một nữa chất vấn.
“Anh hai, đó là Hành Chu, cũng quen nữa, ngày mai mời bạn học cả lớp của bọn em tham gia tiệc sinh nhật của .”
Lục Cẩm Xuyên vẫn bất mãn:
“Mời thì mời, nhưng động một chút nắm tay của em là ý gì? Giang Tiểu Chỉ, cho em bây giờ em là một bạn lớn, nhất định chú ý cách giữa em và các bạn học khác, đặc biệt là cách xa cái thằng nhóc thối một chút.”
“Anh hai, chúng nắm tay.” Giang Chỉ chỉ sai lầm của Lục Cẩm Xuyên.
“Em hai, yên tâm , bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của em chính là học tập thật . Hơn nữa, bạn nhỏ như bọn em thì thể chứ, đều là tình bạn thuần khiết.”
Những lời , hiện tại Giang Chỉ đoạt đáp.
Lục Cẩm Xuyên bĩu môi, tin tưởng nhóc con nhà là tình bạn thuần khiết, nhưng cũng tin tưởng cái thằng nhóc thối .
Lục Cẩm Xuyên vì thế mở miệng :
“Buổi tối ngày mai hai đưa em qua đó.”
“Anh hai, em hẹn , em và Nana cùng qua đó. Hơn nữa nhà của cũng xa, bọn em bộ là thể tới đó.”
Lục Cẩm Xuyên vâyh, Giang Chỉ mà đồng ý để cho qua đó, trong lòng lập tức căng thẳng.
Cảm thấy Giang Tiểu Chỉ nhất định bí mật gì.
Ngay lập tức mở miệng :
“Em bây giờ là xã hội gì ? Không thấy mạng nhiều bạn nhỏ bắt cóc như , hai sẽ đưa em qua đó.”
Giang Chỉ bĩu bĩu môi: “Anh hai, nhiều bạn nhỏ nhà đều tự , bản em cũng thể mà hai, còn kịch bản xem hả?”