“Nhanh lên, hả?” Tưởng Đại Chung bực tức đ.á.n.h lên Tưởng Tiểu Mỹ.
“Oa, ….. Mẹ!”
Rốt cuộc, Tưởng Tiểu Mỹ nhất quyết chịu xin , các phụ chỉ còn cách tự giảng hòa với , hơn nữa còn lập một lời hứa, nếu Tương Tiểu Mỹ còn những chuyện tương tự như , thế thì cứ trực tiếp chuyển lớp .
Sau đó, ba đứa nhóc vội vàng tan học.
Trên đường về nhà, Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ mở miệng :
“Nhìn , tên nhóc Hứa Hành Chu chính là ngọn nguồn của tai họa đấy, cách xa tên nhóc đó một chút.”
Giang Chỉ trai, nghiêm túc “Anh, chuyện thể trách Hành Chu , rõ ràng ở chỗ khác, em cảm thấy như , công bằng với Hành Chu lắm .”
Lục Cẩm Xuyên ngờ Giang Chỉ sẽ phản bác .
Phút chốc cảm thấy đau lòng, đứa nhóc còn là áo bông nhỏ tri kỷ nữa , sắp bắt cóc .
Sau khi trở về, Lục Cẩm Xuyên vội vàng lục tìm mạng, con gái bước thời kỳ nổi loạn , bây giờ? Một phụ thì như thế nào? Hơn nữa, học sinh tiểu học trưởng thành sớm ?
Lục Cẩm Xuyên còn chạy tham khảo ý kiến của một vị lớn trải qua chuyện .
Nghe thấy phiền não của Lục Cẩm Xuyên, liền , ha ha, “Trẻ con bây giờ nhiều ý nghĩ như thế đấy, đơn giản chỉ là, chơi với , nhưng chơi với , thôi, Lục Thần cần lo lắng thế .’’
Ngoài mặt, Lục Cẩm Xuyên gần gật đầu tán thành, nhưng trong lòng âm thầm cho Hứa Hành Chu danh sách phòng ngừa và kiểm soát cấp độ mười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-231.html.]
Cho nên, lúc Lục chuẩn công tác để tham gia sự kiện, gọi điện cho Từ Nghệ, nhờ cô đến chăm sóc cho Giang Chỉ.
Vì Lục Cẩm Xuyên ở cạnh Giang Chỉ nhiều hơn, thành mấy năm nay, tham gia quá nhiều dự án phim truyền hình và điện ảnh nữa, chẳng qua, dựa túi tiền và chất lượng kịch bản, hàng năm vẫn sương sương một vài tác phẩm tiêu biểu, là Lục để tham gia tuyên truyền phim.
Ngày 5 tháng sáu, sinh nhật của Lục Cẩm Xuyên. Hôm nay vẫn như ngày thường, vẫn bận rộn như cũ, đoàn phim định tổ chức sinh nhật cho , nhưng từ chối. Không nhóc con ở bên cạnh Lục Thân cũng cảm thấy chẳng mấy vui vẻ, nên lúc ngỏ ý, liền nhanh chóng cự tuyệt.
Buổi tối, khi công việc kết thúc, bất chợt phát hiện, nhiều gửi lời chúc sinh nhật đến cho , chỉ là cô bé Giang Tiểu Chỉ chẳng thấy ừ hử gì, khiến Lục Thần lập tức sầm mặt, thật là, một con nhóc lương tâm.
Tuy ngoài miệng thì oán giận, nhưng đầu óc vẫn nghĩ , chẳng lẽ vì chuyện của Hứa Hành Chu khiến con nhóc vui . Chắc là do quản thúc quá chặt , tuy , càng nghĩ, càng cảm thấy vui.
lúc , bên đoàn phim đến gọi , Lục Cẩm Xuyên tỏ vẻ bất đắc dĩ mở cửa .
Ngay đó, vội vàng lôi .
“Ai, mấy gì ? còn việc đấy.”
Lục Cẩm Xuyên nhanh chóng đẩy thẳng một ngôi nhà, đen khịt. Lúc căn phòng bỗng xuất hiện vài tia sáng, hình như là mấy ngọn nến mới thắp lên thì . Một giọng nữ quen thuộc theo đó mà truyền đến tai :
“Chúc mừng sinh nhật , chúc mừng sinh nhật, chúc trai tuổi mới vui vẻ, happy birthday!”
Sau đó đèn phòng mau chóng mở , cô nhóc Giang Tiểu Chỉ đang nâng tay chiếc bánh kem bất chợt xuất hiện mắt Lục Cẩm Xuyên, thấy ánh mắt cùng gương mặt tươi của nhóc hướng về phía , đáy lòng Lục Cẩm Xuyên dâng lên dòng suối ấm áp, cảm động, cũng vui mừng.
“Lục Thần, xin hỏi bất ngờ, vui vẻ , quà sinh nhật chúng tặng, thích ?”
Từ Nghệ một bên cong môi hỏi.