Lục Cẩm Xuyên khỏi cảm thấy bản ,già thật . Anh lẽ sắp thể quản Giang Chỉ nữa.
“Ha ha, nhóc lớn , trai già .” Lục Cẩm Xuyên khẽ thở dài.
Thấy trai đột nhiên thở dài, Giang Chỉ chớp chớp mắt, phiền thế?
Đây chẳng là lẽ là thời kỳ mãn kinh của đàn ông trong truyền thuyết ?
Cảm xúc đó của Lục Cẩm Xuyên chỉ diễn trong tíc tắc, giây tiếp theo, Lục Cẩm Xuyên thể khôi phục trạng thái tinh thần như bình thường, mặt lộ vẻ đắc ý: “Không ngờ vẫn nổi tiếng như thế nhỉ, che chắn đến thế mà fan vẫn thể nhận .”
Giang Chỉ: ….
Về nhà, Lục Cẩm Xuyên dựa sô pha, hướng mắt Giang Chỉ: “Đi chơi thế nào, vui ?”
“Vui ạ.”
Quan sát Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên khẽ một câu: “Vậy thì , uổng công chị Từ mắng thêm cho một trận.”
“Hả? Chị Từ mắng ?” Vẻ mặt Giang Tiểu Chỉ phút chốc quýnh lên.
“Không , tự chống đỡ .” Lục Cẩm Xuyên nhún vai, xòe tay.
Thì , video cảnh Lục Cẩm Xuyên bắt đầu nổi nổi lên.
Cộng thêm mấy tiêu đề giật tít của tài khoản marketing, là Lục Cẩm Xuyên sa sút đến mức hát rong.
Đối với mấy loại chủ đề ngớ ngẩn , Lục Cẩm Xuyên vốn để tâm, mấy trò hề nhảy nhót, gì đáng chú ý chứ, cọ fame thôi mà. Anh vốn đang nổi tiếng đó .
Tuy Lục Cẩm Xuyên thèm để ý, nhưng lúc Giang Chỉ thấy mấy thứ đó cảm thấy vui, vì thế nhóc đổi qua một tài khoản khác, bắt đầu tác chiến, trình độ độc miệng , đúng là chân truyền của Lục Cẩm Xuyên.
Ngày hôm , Lục Cẩm Xuyên còn bất ngờ nhận lời an ủi đặc biệt từ em gái, “Anh , thật em thu hồi lời đó của em!”
Hả?
“Nói cái gì?”
“Chỉ là, em cảm thấy vẫn còn trẻ tuổi, đóng phim thần tượng cũng cay mắt chút nào.”
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, định lên tiếng , con nhóc tim từ lúc nào , bỗng đột nhiên phát hiện, lời của Giang Chỉ lỗ hổng.
“Cái gì mà, cũng ? Anh tất nhiên là .” Lục Cẩm Xuyên hất tóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-237.html.]
Giang Chỉ ông của ảnh hưởng chút nào, cảm thấy lời an ủi của thật dư thừa, sợ rằng trai thể vì thế mà hậm hực, hoặc tự ti.
“Được , một cô nhóc, nghĩ nhiều như gì?” Lục Cẩm Xuyên nhẹ nhàng búng trán của Giang Chỉ.
“A!”
Ngoại trừ việc học ở bên ngoài, Giang Chỉ còn thích vẽ tranh nữa.
Sau đó, mỗi tuần thêm lớp học mỹ thuật thứ hai, thứ ba, lúc đầu Lục Cẩm Xuyên định dạy Giang Chỉ thêm một ít thanh nhạc.
ngày đầu tiên, Lục Cẩm Xuyên quyết định bỏ cuộc.
Hát thật sự quá khó .
Ngược , Giang Chỉ cảm thấy bản thấy hát dở cũng khá .
Dù , nhóc cũng ca sĩ, cần luyện tập là tuyệt ?
Chẳng qua, là gì nữa, Giang Chỉ cũng trai chán ghét, rốt cuộc đành ném nhóc cho một nghệ sĩ nhỏ trong công ty.
Lục Cẩm Xuyên còn mấy lời son sắt:
“G.i.ế.c gà cần gì d.a.o mổ trâu. Với kỹ năng thanh nhạc của em, mấy khác dư sức để dạy em .”
“Em nghĩ, chỉ là đang khinh bỉ em mà thôi.”
Giang Chỉ hừ hừ.
Hôm nay, Giang Chỉ sẽ gặp mặt giáo viên thanh nhạc của bản , nháy mắt thấy gương mặt đó, cô nhóc liền Wow lên một tiếng!
“Tấn Lạc Dương!”
“Chào, bạn nhỏ Chỉ Chỉ.”
Vẻ mặt tươi của Tấn Lạc Dương hệt như ánh mặt trời , vẫy vẫy tay với Giang Chỉ.
“Oa! Anh Lạc Dương nhanh , oa, còn hơn so với lúc ở ti vi nhiều lắm luôn đó.”
Tấn Lục Dương là một nổi tiếng, chọn từ một chương trình giải trí tổ chức năm nay, độ phủ sóng cao.
“Lục Thần ?”
“Anh em đang ở trong phòng tắm , là quần áo.” Giang Chỉ hướng ngón tay về phía cửa.