“Đi, nấu cá hầm ớt cho em.”
“Oa! Được nha, nha.”
“Chỉ Chỉ, còn ăn gì nữa? Anh đều sẽ nấu cho em ăn.”
“Trứng gà xào quả hồng!”
“Bắp nhân hạt thông!”
“Salad hoa quả”
“Thịt đào”
“…”
Giang Chỉ giống như gọi món ăn, thật nhiều món. Tất nhiên, trong đa đều là món mà Lục Cẩm Xuyên thích.
“Được, hôm nay sẽ nấu cho em, ?”
“Tuyệt vời, tuyệt vời.”
Sau khi Giang Chỉ nhảy một vòng mới kịp phản ứng , là sinh nhật của Lạc Dương, sinh nhật của Lạc Dương mà còn để cho Lạc Dương tới nấu cơm, chẳng là quá thảm.
Sau đó liền Giang Chỉ mở miệng : “Anh Lạc Dương, Chỉ Chỉ sẽ nấu ăn cùng với , Chỉ Chỉ nấu đồ ăn cũng ngon.”
“Ai da, Chỉ Chỉ nhỏ như mà nấu ăn ?” Vẻ mặt của Tấn Lạc Dương giật .
“Hắc hắc. Vậy chúng cứ quyết định như nha.” Giang Chỉ chớp chớp mắt.
“Được.” Tấn Lạc Dương cũng để lời của Giang Chỉ ở trong lòng.
Hai đến một siêu thị chọn đồ ăn xong, dọc theo đường .
Tất nhiên Tấn Lạc Dương bao bản kín mít. Chỉ sợ khác thấy.
Mua đồ ăn xong, hai xách bao lớn bao nhỏ trở về.
“Sao hai mua nhiều đồ ăn như ?” Lục Cẩm Xuyên hai với vẻ mặt khó hiểu.
Giang Chỉ lập tức vui:
“Anh hai, dù Lạc Dương cũng là đại minh tinh nha, nên cho mặt mũi, chúng thể thiếu.”
“Hắc hắc!” Tấn Lạc Dương ngây ngốc Giang Chỉ, lộ hàm răng trắng. Chỉ Chỉ đối với thật .
Sau đó Lục Cẩm Xuyên, Tấn Lạc Dương ngại ngùng Giang Chỉ: “Cảm ơn tấm lòng của bảo bối, nhưng ba chúng cũng thể ăn quá nhiều, thể chuẩn đơn giản một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-243.html.]
“Dạ, em sẽ theo Lạc Dương.” Giang Chỉ gật gật đầu.
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, bây giờ cô nhóc thối lời như , thật là tức c.h.ế.t.
Nói chuyện trong chốc lát thì vài bắt đầu vội vàng nấu cơm, tất nhiên vội vàng chính là Giang Chỉ và Tấn Lạc Dương.
Mà lúc , Giang Chỉ lập tức vui, khi rửa sạch một đĩa đồ ăn thì Giang Chỉ chợt thò đầu từ phòng bếp.
Thấy Lục Cẩm Xuyên còn đang chơi điện thoại trong phòng khách, Giang Chỉ đột nhiên la lớn.
“Anh hai, mau đây!”
Thanh âm của Giang Chỉ thật sự là quá mức to lớn vang dội, Lục Cẩm Xuyên suýt chút nữa đập điện thoại lên mặt.
“Giang Tiểu Chỉ, em gì , đột nhiên la lớn cái gì chứ?”
“Hừ, em sợ hai thấy, dù thấy chơi trò chơi, chơi nghiêm túc như .” Giang Chỉ bĩu môi.
“Có việc gì?”
Nhìn bộ dạng thoải mái của hai, Giang Chỉ lập tức xoa eo ngoài.
“Lục Cẩm Xuyên còn nhớ rõ là một trai ? Anh xem em gái của việc ở trong phòng bếp, mà giúp đỡ một chút, nhẫn tâm như ?”
“Anh cho là ? Anh tay.” Lục Cẩm Xuyên cũng áy náy chút nào, rõ ràng khi đó ngoài ăn, hai thế nào cũng .
Mà chỉ thể đồng ý. bây giờ yêu cầu nấu cơm, chỉ định là thể nào. Đây rõ ràng là trái với hiệp định đúng ?
“Anh hai, đồng ý chỉ là nấu cơm, nhưng bây giờ cũng thể tẩy rửa rau mà? Ít nhất là cắt đồ ăn cũng thể chứ, chẳng lẽ còn nghĩ mà hưởng hả?”
Giang Chỉ cũng tranh luận theo lý, vẻ mặt khinh bỉ Lục Cẩm Xuyên.
Lục Cẩm Xuyên đột nhiên phát hiện cô nhóc đang chơi trò chơi chữ với ?
Ngay lập tức, cảm thấy cô nhóc học tập vô ích, dùng những năng lực lên của hai em? Thật là quá tức giận.
“Anh hai, nếu hiện tại còn tay, như lát nữa ăn cơm tuyệt đối là phần của .”
Giang Chỉ bên còn đang đưa tối hậu thư.
Mà bên phía của Tấn Lạc Dương thấy thanh âm trong phòng khách, một câu cuối cùng của Giang Chỉ.
Sau đó, sờ sờ đầu của Giang Chỉ: “Chỉ Chỉ ngoan nha, em và hai của em nghỉ ngơi , một bận rộn ở phòng bếp là vấn đề gì.”
Tấn Lạc Dương .
càng là như thì Giang Chỉ càng đồng ý: “Rõ ràng hôm nay là ngày sinh nhật của , chúng thể để nấu ăn bộ chứ, thầy dạy dỗ chúng việc thể mà hưởng.