Giang Chỉ bản , chẳng lẽ con riêng chỉ cô nhóc, Lạc Dương thể đứa con lớn như cô nhóc ? Hiện tại Lạc Dương cũng lớn lắm .
Đây cũng quá đáng tin cậy mà, nhưng vì phía còn nữa nhiều tin tưởng như .
“Anh hai, đây bôi nhọ ? Vì tin tưởng những thứ , đám cũng thật đáng ghét!” Giang Chỉ càng xem càng tức giận.
“Thật là đứa nhỏ ngốc.”
Nghe Giang Chỉ , Lục Cẩm Xuyên : “Chỉ là mời thuỷ quân mà thôi, dù quá nổi tiếng cũng là một cái tội. Dù tài nguyên hạn, sói nhiều thịt thiếu mà.”
“A?” Giang Chỉ cảm thấy thể chấp nhận : “Vậy bọn họ cũng thể bậy bạ nha.”
“Ai quan tâm chứ, ai quan tâm đến sự thật, chỉ cần hỏng danh tiếng của khác, thì sẽ chiến thắng.”
Giang Chỉ hai, đột nhiên hỏi một câu: “Anh hai, cũng đối xử như ?”
“A, chỉ dựa những thủ đoạn đó của bọn họ, gì . Anh thích xem bộ dạng tức hộc máu, nhưng thể gì của bọn họ.” Lục Cẩm Xuyên khinh thường .
Giang Chỉ bĩu môi.
Sau đó Lục Cẩm Xuyên mở miệng : “Anh hai, hiện tại cứ mặc cho bọn họ hãm hại Lạc Dương ? Không là nghệ sĩ của công ty ? Không nên bảo vệ bọn họ hả!”
???
“Anh hai, chuyện mà đều từng trải qua, vì còn Lạc Dương trải qua chứ?”
“Nếu lựa chọn con đường minh tinh , thể trải qua một chút mưa gió? Chúng thể giúp lúc đây, nhưng tiếp theo còn sẽ chuyện khác. Hãy để chính trải qua.”
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy đây cũng chuyện gì lớn, mắng vài câu để ý tới là xong .
Chuyện đối với Tấn Lạc Dương coi như một bài học rèn luyện, cũng lực ngưng tụ nhất định đối với fans.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-245.html.]
“Anh hai, nếu chúng thể giúp Lạc Dương, vì còn cho chịu đựng những chuyện chứ? Anh Lạc Dương diễn kịch thật là nha.” Giang Chỉ hiểu.
Lục Cẩm Xuyên chuyện, chợt Giang Chỉ tiếp tục hỏi:
“Chẳng lẽ em gặp chuyện như thì hai giúp em ?”
Lục Cẩm Xuyên: “Tất nhiên , ai cũng thể bắt nạt em.”
Giang Chỉ hai, mắt to chớp chớp: “Vậy vì thể giúp Lạc Dương chứ? Em cảm thấy bọn họ gài bẫy Lạc Dương như , rõ ràng là để hai mắt.”
Lục Cẩm Xuyên cô nhóc nhỏ cũng phép khích tướng .
Trong lúc hai đang chuyện, Tấn Lạc Dương chợt gọi video đây.
Đầu tiên là tìm Giang Chỉ và Lục Cẩm Xuyên để xin .
“Rất xin Lục, đều do chú ý, liên lụy đến Chỉ Chỉ, càng nghĩ tới mạng sẽ truyền lời đồn như . sẽ xử lý .” Tấn Lạc Dương một chút uể oải.
“Anh xử lý như thế nào đây?” Lục Cẩm Xuyên hỏi một câu.
“ tự đăng Weibo.”
Toàn Tấn Lạc Dương một chút ủ rũ, tinh thần.
Chuyện đối với Tấn Lạc Dương là một đả kích chút lớn, dù mới còn từng trải qua chuyện như , và cách mà bên cạnh đề khi xảy chuyện, thể chấp nhận .
“Anh Lạc Dương, sai cho nên cần xin , những đó chính là ghen tị với .” lúc , Giang Chỉ lòng đầy căm phẫn chen đây.
Thấy bộ dạng tức giận đến của cô nhóc nhỏ , Lục Cẩm Xuyên đẩy đẩy đầu của Giang Chỉ.
“Người lớn chuyện, nhóc con như em tới chen miệng gì.”
Sau đó Lục Cẩm Xuyên Tấn Lạc Dương mở miệng : “Chuyện công ty sẽ xử lý cho nên cần để ý tới. Còn nữa, bên phía công ty đưa một chương trình giải trí, sẽ khách quý.”