Sau đó, Giang Chỉ vui với Lục Cẩm Xuyên:
“Chỉ trách hai, nếu hai luôn sờ đầu của em, thì em cũng đến mức cao lên.”
Vẫn là trách Lục Cẩm Xuyên.
Lục Cẩm Xuyên??? Thật là một cái nồi to từ trời rơi xuống.
Giang Chỉ còn trả một nụ , vốn là như mà, lúc cô bé cũng cho hai sờ đầu của cô bé, nhưng hai là thèm để ý, hiện tại nhất định tìm tính sổ.
Nhìn bộ dạng đúng lý hợp tình của Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy em gái nhà thật sự lý do thật , đó tươi nhận sai: “Anh sai, nhận!”
“Sau đó thì , hai nghĩ cách nha.” Mắt của Giang Chỉ đỏ hoe hỏi hai.
“Ặc…”
“Vậy bây giờ em đây?” Giang Chỉ cảm thấy bản như đều do hai nguyền rủa.
Emmm…
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ là thật sự thể để ý, vì thế đưa đề nghị:
“Hay là từ hôm nay trở hai hầm một ít canh hầm xương cho em ? Không ăn cái gì thì bổ cái gì ? Hầm cho em nhiều xương một chút, thì chúng sẽ cao hơn?”
Lục Cẩm Xuyên đột nhiên đưa ý kiến.
“Phương pháp thật sự thể chứ?” Giang Chỉ mang vẻ mặt nghi ngờ, cảm thấy hiện tại hai đang nghiêm túc mà bậy bạ.
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, đó buông tay: “Anh cảm thấy dù cũng gì tệ hơn so với bây giờ, chúng cứ thử một , ngựa c.h.ế.t thành ngựa sống?”
????
“Anh hai em là em gái của , thể để em trở thành chuột bạch chứ?” Giang Chỉ cảm thấy hai cũng quá đáng tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-272.html.]
“Nói sai, sai.” Nhìn Giang Tiểu Chỉ trừng mắt đôi mắt, vẻ mặt vui, Lục Cẩm Xuyên vội vàng sửa miệng.
“Ý của là chúng nên buông tha bất cứ cơ hội thử nghiệm nào.” Lục Cẩm Xuyên mở miệng .
Giang Chỉ cảm thấy hai đang qua loa với cô bé.
Nhìn Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy cần truyền thụ cho Giang Tiểu Chỉ một ít khái niệm.
Dù chiều cao cũng nhiều nhân tố dẫn đến, nếu như tương lai Giang Tiểu Chỉ cao, nhóc con để ở trong lòng, chờ đến lúc đó luôn nhè, thì .
“Không , lùn một chút thì ? Chưa từng một câu gọi là cô đọng chính là tinh hoa . Cho dù nhóc con của nhà chúng lùn, cũng thể gả . Yên tâm, cho dù tương lai gả thì hai cũng sẽ nuôi em, em cứ yên tâm .”
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy thật là một tuyệt vời.
Ha hả! Nghe Lục Cẩm Xuyên , Giang Chỉ càng tức giận: “Anh mới gả đó, do hai như mới ai gả cho đó!”
“Anh Giang Tiểu Chỉ, đây là em đúng , hai của em là vì an ủi em, mới như , em thể nhân công kích chứ?”
“Em nhân công kích chỗ nào, rõ ràng là thực tế? Anh hai, thật tuổi của là già , tìm một cô vợ cũng thể nha, em tất nhiên giơ hai tay đồng ý.”
“A! Cô nhóc , nhiều chuyện như chứ!” Lục Cẩm Xuyên hừ một tiếng.
“Anh hai, nếu còn em như , thì em sẽ tức giận.”
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, đó thở dài:
“Được, trẻ con tức giận cũng lớn cao, như mỗi ngày em cứ rèn luyện với , em xem dáng của tuyệt đối đều do rèn luyện tới. Chỉ các phương diện đều lên, như mới khiến cho vóc dáng cũng thể cao lên.”
Lục Cẩm Xuyên xong Giang Chỉ, tất nhiên như còn xong, còn thấp Lục Kiến Hành một trận.
“Hơn nữa, cứ xét theo gien của ông già thì chúng cũng coi như là đột biến, cần lo lắng.”
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ .