Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-11-24 03:46:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ngày nào ngày nấy, khơi đủ thứ chuyện, Sâm chạy đến chỗ phàn nàn ít , nếu ngày nào cảm thấy vui vẻ nữa, sẽ chuyển .”

 

Nghĩ đến việc công cho thế mà chạy, khiến bật ha hả, “Em chọc chuyện gì nhiều chứ, ý của em là, công ty nhiều như , vì em gánh mới?”

 

“Vậy để việc đó cho ai, Tấn Lạc Dương hả? Nếu chuyện gì lọt ngoài, Fan nữ của thằng nhóc đó, chắc sẽ thịt nó nhỉ.”

 

“Ôi, , em , thật nghệ sĩ nào, phận nhỏ nhỉ.” Lục Cẩm Xuyên khó chịu .

 

“Công ty chúng chủ yếu đầu tư các dự án điện ảnh lớn cho mới. Nên, , tự suy nghĩ kĩ , đây chính là đề nghị của Sâm, đương nhiên, cũng , chuyện bắt buộc, lên bệnh viện chỉ là để thăm một lát thôi.”

 

Lục Cẩm Xuyên săm soi Từ Nghệ, nghĩ xem lời cô là thật giả.

 

“Sao, còn nghĩ rằng lừa .” Từ Nghệ lạnh nhạt .

 

“Được , em đồng ý là xong chứ gì?” Suy nghĩ một lúc, Lục Cẩm Xuyên rốt cuộc cũng chỉ thể đồng ý.

 

Thật ngờ, sẽ một ngày trở thành túi tiền lớn của tư bản.

 

Rất nhanh, ngày tổ chức tiệc tối đến.

 

Lục Cẩm Xuyên xuất phát tới công ty từ sớm.

 

Trong văn phòng tổng giám đốc.

 

Sâm Lục Cẩm Xuyên, nở nụ chào hỏi:

 

“Lục Thần đúng là bận rộn, khó lắm mới gặp một . Lần chơi Nhật Bản , vui lắm đúng ?”

 

“Ha ha, như thường thôi.” Lục Cẩm Xuyên khan, thừa nhận.

 

“Thế ? lúc thấy, các chơi khá vui đấy chứ, em gái của đáng yêu nhỉ, nhớ dắt cô bé đến đây để cho chúng cơ hội gặp mặt đấy.”

 

“Được, bữa nào đến nhà chơi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-284.html.]

Nhắc đến Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên liền .

 

Quan sát sắc mặt của Lục, Sâm đột nhiên lên tiếng hỏi:

 

mới xem qua lịch việc của trong quý , hầu hết thời gian đều là nghỉ phép đúng ?”

 

“À, nhưng thế?” Lục Cẩm Xuyên đến đó, sắc mặt tức khắc hiện lên vẻ cảnh giác.

 

“Ừm, nghỉ vài hôm.” Khóe miệng Sâm nhếch nhẹ lên.

 

“Không , , thật định nghỉ ngơi , trong tay vẫn đang còn một kịch bản đây .” Lục Cẩm Xuyên thấy dứt lời, cái miệng nhanh nhảu từ chối.

 

“Xuyên, chỉ là đang thông báo cho thôi!” Sâm nhạt, trong đôi mắt màu lam lấp lóe vài tia sáng.

 

“Ôi, , em ! Đừng nhé, ?” Lục Cẩm Xuyên ghét việc ì trong phòng việc.

 

“Không!” Phút chốc, Lục Cẩm Xuyên trở nên lo lắng.

 

Nhìn dáng vẻ sốt ruột của , Sâm bật ha hả, xong, mới nghiêm túc mở miệng, “ chuyện cần về nước một chuyến.”

 

Nghe , vẻ mặt Lục Thần cũng kém phần quan ngại:

 

“Ông già nhà tìm về hả? Vẫn là kế ? Có gặp rắc rối gì ?”

 

“Ừm.” Nhắc đến cái , tâm tình của Sâm nháy mắt đông cứng thành đá, nhưng giây tiếp theo khôi phục về trạng thái bình thường.

 

“Anh cần quan tâm đến , tự xử lý , chẳng qua lo lắng cho đôi chút thôi.”

 

Sâm Lục Cẩm Xuyên, tiếp tục :

 

“Sau khi tiếp nhận quản lý công ty, nhớ kiểm soát tính cách của bản đấy, bây giờ đang đại diện cho cả công ty chứ chỉ riêng một cá nhân là nữa. là, sẽ giám sát chặt chẽ đó.”

 

“Được, , dài dòng quá, yên tâm , mà, nhưng cái gì nữa, chỗ vẫn cần nhanh chóng trở về quản lý.”

 

Nghe lời Sâm , vẻ mặt Lục Cẩm Xuyên trở nên mất kiên nhân.

 

Loading...