“Anh Hành Chu, chẳng lẽ yêu đương ở đại học hả?” Giang Tiểu Chỉ xoay đầu một chút, vẻ mặt tò mò.
“Không… Không ” Trong nháy mắt Hứa Hành Chu đỏ mặt, Giang Chỉ lắp bắp đáp một câu: “Anh tất nhiên yêu đương ở một tuổi nào đó, mà là gặp đúng yêu đương!”
“Ồ.” Giang Chỉ gật gật đầu. Sau đó tiếp tục tới.
“Em Giang Chỉ, em còn trả lời vấn đề !” Hứa Hành Chu đuổi theo lẫn nữa.
“A?”
“Chuyện yêu đương ở đại học của em?”
“Anh hai của em .” Giang Chỉ nhẹ nhàng .
“!”Hứa Hành Chu nháy mắt....
“Em cứ lời của hai em như ?” Hứa Hành Chu từ bỏ ý định hỏi.
“Không , hai nghĩ như , em cũng cảm thấy như . Em cảm thấy đại học em còn cố gắng học tập là chính, em còn tiếp tục thi lên , em học nghiên cứu sinh, đó học tiến sĩ nữa.”
Trong nháy mắt, Giang Chỉ mang bộ dạng vì việc học mà cống hiến.
“Vậy, … em định yêu đương ?” Hứa Hành Chu yếu ớt hỏi.
“Có phù hợp thì tất nhiên cũng thể nha, nếu lo lắng em lớn tuổi thể tìm bạn trai hả? Không việc gì! Nếu ghét bỏ em lớn tuổi thì loại đàn ông em cũng chướng mắt đây.” Giang Chỉ bĩu bĩu môi.
“Anh sẽ ghét bỏ em!” Hứa Hành Chu treo vẻ mặt phẫn nộ.
“Ai da, tức giận như gì nha, em chỉ đưa một ví dụ thôi mà?” Giang Chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, yêu đương gì chứ? Đâu tuyệt vời bằng sự nghiệp chứ!
“Này, xảy chuyện gì ?”
Tự xong, Giang Chỉ chợt phát hiện bộ dạng lo lắng sốt ruột của Hứa Hành Chu.
“Không việc gì!” Hứa Hành Chu tất nhiên thể ý nghĩ của , Giang Chỉ : “Thấy em mục tiêu lớn như thế, cũng thể em bỏ , cũng nỗ lực học tập.”
“Anh em .” Trong nháy mắt ánh mắt của Giang Chỉ sáng lên, thích học tập đều là em .
Hứa Hành Chu Giang Chỉ, đột nhiên cảm thấy gánh nặng đường xa mà! bé sẽ cẩn thận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-297.html.]
“Đi thôi, đưa em trở về.”
mà bên khoảnh khắc Giang Chỉ cổng lớn, thì mộng tưởng của Hứa Hành Chu chợt tan biến. Bởi vì bé thấy Lục Cẩm Xuyên ở cổng trường, tuy rằng mấy năm gặp, nhưng vẫn thể nhận .
“Anh hai!” Giang Chỉ thấy Lục Cẩm Xuyên dùng sức mà vẫy vẫy tay. Giang Chỉ : “Anh hai, về !”
Giang Chỉ cùng vài ngày gặp hai, khoảnh khắc thấy Lục Cẩm Xuyên thì hưng phấn chạy tới.
Lục Cẩm Xuyên cũng nghĩ tới đột nhiên tới một chuyến, mà thấy bộ dạng mật của Giang Tiểu Chỉ và Hứa Hành Chu.
Ngay lập tức một chút vui.
“Sao ở cùng một chỗ với thằng nhóc .” Câu hỏi của Lục Cẩm Xuyên một chút chua lòm.
?
Giang Chỉ hai, vô cùng tự nhiên : “Hôm nay chú tài xế là thể đưa em về nhà, Hành Chu cho nên tiện đường đưa em trở về.”
“Hô!” Lục Cẩm Xuyên tin, cảm thấy thằng nhóc là mưu đồ lâu.
Bên , trong lúc chuyện, Hứa Hành Chu cũng chạy tới chào hỏi:
“Anh Lục Thần!”
“Thì là Hứa đại công tử, lâu gặp.” Lục Cẩm Xuyên Hứa Hành Chu ngoài nhưng trong .
Hứa Hành Chu thì vẫn vô cùng lễ phép.
Lục Cẩm Xuyên thích bộ dạng của thằng nhóc, Giang Chỉ kéo tay áo của Lục Cẩm Xuyên, nên tỏ thái độ như .
“Anh hai!”
“Tài xế của chờ ở đằng !” Lục Cẩm Xuyên Hứa Hành Chu, mặn nhạt một câu, đó kéo Giang Chỉ dậy rời .
Lên xe, Lục Cẩm Xuyên bắt đầu thử: “Gần đây xem một bộ phim!”
Giang Chỉ nâng đôi mắt lên, gật đầu một cái: “Sau đó thì ?”
Lục Cẩm Xuyên chuẩn tự ngữ một chút :