Lục Cẩm Xuyên năng hùng hồn đầy lý lẽ, đừng tưởng rằng hai câu là thể dọa sợ, còn bỏ tiền, thật là mơ.
Lục Cẩm Xuyên tỏ vẻ ông đây sợ ông.
Thế là hai cứ như ồn ào một trận, Lục Kiến Hành tức đến suýt chút nữa tái phát bệnh tim.
cho dù là như thế, Lục Kiến Hành cuối cùng cũng thấy Giang Tiểu Chỉ, ngay lập tức càng nổi giận!
Lục Cẩm Xuyên KO!! Lục Kiến Hành! Thắng tuyệt đối!
Ngoại trừ Giang Chỉ thứ nhất, còn một cùng hạng nhất, đó chính là Hứa Hành Chu.
Đối với chuyện cùng một trường với Giang Chỉ, thì Lục Cẩm Xuyên vẫn băn khoăn. Chỉ sợ nhất thời chú ý, thằng nhóc thối kai cái gì.
Nếu là bình thường thì thôi. Lần trường học bên quy định mới, khi lên cấp ba mỗi đều yêu cầu trọ ở trường.
Cứ như chẳng nhiều cơ hội.
Cho nên, khi đến trường học một ngày, Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ luôn mãi dặn dò: “Anh sẽ luôn quan sát hướng của em, bạn nhỏ tuổi dậy thì như em cần phản nghịch nha. Có chuyện gì nên chúng cứ , nhưng chuyện nên nhất định thể đụng nha.”
Giang Chỉ bộ dạng hai mỗi đều thôi, mỗi đều ăn hàm hồ, thở dài một , cô bé cũng thật hiểu, thế là khi hai xong, Giang Chỉ lập tức mở đề tài:
“Em , hai, em sẽ yêu đương.”
Lục Cẩm Xuyên: “Em… Em…”
“Lục đại minh tinh, yên tâm một vạn .”
Giang Chỉ lên, vỗ vỗ bả vai của Lục Cẩm Xuyên, một bộ em .
“Hừ. Không lớn nhỏ.” Lục Cẩm Xuyên vẻ mặt ngạo kiều.
Phòng ngủ là một phòng bốn .
Đến tối, Giang Chỉ đồ vật ngoài phòng khách thì cảm thấy khiếp sợ:
“Anh hai, thật sự cần lấy nhiều đồ như chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-305.html.]
“Mấy thứ còn nhiều ?” Lục Cẩm Xuyên thật là cảm thấy như nha? Đồ vật của con gái nên nhiều ? Huống chi cảm thấy những thứ còn thiếu.
“Anh hai, em đây là học tập, hơn nữa em một tuần còn trở về một đó!”
Giang Chỉ vẫn luôn lắc đầu.
“Vậy để xem .”
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, cuối cùng lấy một cái túi , nhưng xong lời cuối cùng thì thế nào cũng đồng ý lấy thêm.
“Lúc từng xem , phòng ngủ của bọn em tương đối lớn, tuyệt đối là đủ dùng, hơn nữa đồ vật của con gái nhiều một chút thì chứ?”
“Được thôi!” Lục Cẩm Xuyên hai sợ cô bé lạnh, sợ cô bé nóng. Chủ yếu là đồng ý.
Ngày hôm , Lục Cẩm Xuyên đưa Giang Chỉ đến trường học điểm danh.
Giang Chỉ là thứ hai tới trường học, lúc bọn họ đến một bạn nữ ở.
Khi đồ của Giang Chỉ , thì bạn nữ mặt bánh bao đột nhiên đầu , thấy Lục Cẩm Xuyên và Giang Chỉ thì vô cùng vui mừng:
“Giang Chỉ, trời ạ, mà chia cùng một cùng ngủ với học bá. Lục Thần! Lục Thần!” Toàn bộ phòng ngủ đều vang lên tiếng thét chói tai của cô .
Bạn nữ mặt bánh bao tên là Hạ Tịch, lúc học cùng một trường với Giang Chỉ, từng gặp vài , nhưng quen lắm.
“Chỉ Chỉ, tớ tên là Hạ Tịch, vui khi , chúng là bạn cùng phòng, thật ngại quá, tớ chỉ là quá ngạc nhiên! Chuyện , tớ thể xin Lục Thần ký tên cho tớ ?” Cả khuôn mặt của Hạ Tịch đỏ bừng, nhanh chóng lấy một quyển sổ và bút từ trong ngăn kéo , ánh mắt sáng quắc Lục Cẩm Xuyên.
“Có thể.” Lục Cẩm Xuyên tất nhiên là phản đối.
Hạ Tịch vô cùng nhiệt tình, chỉ chốc lát quen thuộc với Giang Chỉ.
Thấy Giang Chỉ bên dọn dẹp còn nhiều lắm, Lục Cẩm Xuyên cũng rời .
“Vậy , cuối tuần tới đón em.” Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ .
“Anh yên tâm hai, em thể tự chăm sóc bản , .” Giang Chỉ chút lưu luyến nào.