Nhìn đối diện, cả Hạ Tịch đều cảm thấy sợ hãi, nhưng nếu như để nhận sai, thì cô thật sự sẽ .
lúc , Lý Sương Sương bước lên phía , nhưng trong lời vẫn còn mang theo chút run rẩy.
" cho mấy , nếu như mấy dám cái gì, sẽ báo cảnh sát!"
Mà lúc , giáo viên quản lý cũng tới.
"Mấy đứa đang gì ! Mới ngày đầu tiên khai giảng mà đ.á.n.h . Các em còn để kỷ luật nhà trường trong mắt ! Còn mấy nữa, cút khỏi đây ngay lập tức cho ."
Giáo viên quản lý mấy tên vệ sĩ, gương mặt giận tự uy.
"Cô ơi! Đây rõ ràng là của bọn họ." Nhìn thấy giáo quản lý giáo gần đây cứ giáo huấn , Mộ Dung Yên phục.
"Rõ ràng chính là cô gây sự mà!" Hạ Tịch lập tức giận dữ đáp .
"Câm miệng hết cho cô."
Ánh mắt của giáo viên quản lý lạnh lùng đảo qua, lên tiếng với vệ sĩ: "Những nhân viên bên ngoài, xin mời rời khỏi trường học, nếu như còn , nhất định cho trường học chúng một lời giải thích rõ ràng."
"Xin , cô giáo, chúng gây thêm phiền phức cho cô ." Quản gia dẫn đầu ngượng ngùng xin , đó dẫn đám rời .
Sau khi vệ sĩ rời , giáo viên quản lý phê bình giáo d.ụ.c nhiều : "Mặc kệ các em phận như thế nào thì khi đến trường học cũng chấp hành kỷ luật của nhà trường, nếu như, con cô phát hiện đ.á.n.h , thì cũng đừng trách nhà trường xử lý một cách nghiêm ngặt."
Trong lúc chuyện, rõ ràng là với Mộ Dung Yên.
Cả Mộ Dung Yên đều tức giận, cô cảm thấy đây cô giáo Ôn rõ ràng đều nhằm chính .
"Bọn em , thưa cô." Giang Chỉ giáo viên quản lý xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-307.html.]
"Chúng em sẽ như nữa."
Hai còn đều ngoan ngoãn nhận . Ngược , Mộ Dung Yên vẫn còn ở đó cứng đầu cứng cổ, phục.
"Còn em thì ? Mộ Dung Yên!" Giáo viên quản lý dùng ánh mắt nghiêm nghị hỏi. Nhìn dáng vẻ phục lời của Mộ Dung Yên, cô giáo lạnh lùng : "Nếu như em vẫn nhận sai của , cô sẽ liên hệ với giám hộ của em!"
"Em ! Còn ?" Mộ Dung Yên xong, liền nổi giận đùng đùng chạy ngoài, thật sự bực .
Thấy rời , cô giáo Giang Chỉ, giáo viên quản lý Giang Chỉ dịu dàng :
"Em thương chứ, về nếu như gặp chuyện tương tự thể tìm giáo viên. Về việc ký túc xá bên , cô sẽ sắp xếp cho em, nhanh sẽ điều chỉnh giường cho cách em."
"Cảm ơn cô." Giang Chỉ giáo viên quản lý chân thành .
"Không cần khách sáo, tạo dựng một môi trường học tập là điều mà mỗi giáo viên bọn cô nên ." Đặc biệt là một đứa trẻ ngoan như Giang Chỉ, giáo viên quản lý nhất định sẽ che chở cô nhóc khi thể.
"Cám ơn cô ạ,
Chúng em ngủ chung phòng với một đại tiểu thư nũng nịu như ." Nghe giáo viên quản lý , Hạ Tịch mở miệng .
Nói xong, giáo viên quản lý liền về phía cô gái nhỏ ở bên cạnh, nghiêm mặt : "Em đó, tính tình đừng gắt gỏng như , nếu như còn , đừng trách cô thông báo với trường học.
Chuyện hôm nay cứ bỏ qua như , nhưng nếu !" Trong lời của dì quản lý mang theo uy hiếp: "Được , ngày đầu tiên nghỉ ngơi cho , gây thêm chuyện cho cô ."
Sau khi dì quản lý rời , liền thấy Hạ Tịch hít một : "Thật là đáng sợ!"
Giang Chỉ Hạ Tịch, cảm thấy cần rõ ràng sự tình:
"Được , chuyện hôm nay cứ như , về cũng đừng xúc động như thế. Lỡ lúc đó bọn họ thật sự tay, hai chúng tớ cũng thể bảo vệ ."