Đây chẳng lẽ là quan hệ bình thường? Nếu đây là quan hệ bình thường thì thể cho cô một ?
Cô cũng một thanh mai trúc mã trai, học tập cũng giỏi như .
Hạ Tịch và Lý Sương Sương chọn lựa một món ăn vặt, đó há to miệng ăn: “Ăn ngon!”
“Ăn ngon!”
Ngay khi đang vui vẻ, bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng vang. Thì là Mộ Dung Yên ném điện thoại lên bàn.
Hạ Tịch đầu Mộ Dung Yên, đó mở miệng hỏi một câu: “Thế nào, cũng một cái?”
Nói xong câu , Hạ Tịch giật giật khóe miệng, lạnh lùng một câu: “ cảm thấy đại tiểu thư như thích những thứ . Vẫn là nên lãng phí.”
Mộ Dung Yên chọc tức c.h.ế.t.
Đối với Mộ Dung Yên, Giang Chỉ cũng để ý nhiều, cũng mở miệng mời, dứt khoát xử lý lạnh.
Giang Chỉ bảo hai ăn , bên cô bé bắt đầu học tập, ngược là Mộ Dung Yên vẫn luôn đều thoải mái.
“Này, Giang Chỉ, cô quan hệ gì với Hứa Hành Chu?” Mộ Dung Yên đột nhiên mở miệng, một bộ dẫn binh hỏi tội.
“Hả?” Giang Chỉ khó hiểu nâng nâng đầu.
“Giang Chỉ, đừng để ý đến .” Hạ Tịch cảm thấy cô gái là bệnh.
Ngay lúc , Mộ Dung Yên đột nhiên một câu kỳ lạ:
“Một cô gái như cô xứng với ! Nếu cô thức thời thì cũng cho chuyển trở nên khó xử.”
Giờ phút tâm lý của Mộ Dung Yên ghen ghét c.h.ế.t, Hứa Hành Chu tặng quà cho Giang Chỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-312.html.]
“Này! Cậu chứ?”
Hạ Tịch trợn trắng mắt ngay tại chỗ, trong lòng cô gái vấn đề , nếu bệnh thì gặp bác sĩ, còn chạy tới phòng ngủ của cô chứ, thật là quá xui xẻo.
“Cô im miệng!” Mộ Dung Yên hung hăng Hạ Tịch: “Cô cái gì chứ!”
Lý Sương Sương Mộ Dung Yên cũng cảm thấy đáng sợ, cô gái bệnh vọng tưởng , hoặc là thật sự tinh thần vấn đề, nửa đêm đ.á.n.h chứ, Lý Sương Sương cảm thấy một chút sợ hãi, nhút nhát Hạ Tịch.
“ cái gì?! Ngược là cảm thấy bệnh. Mộ Dung Yên, cho nhịn cô thật lâu, nếu cô ơt thì ngoài! Nếu đ.á.n.h nha, cho bà đây cũng sợ, xử phạt thì xử phạt, mỗi ngày giống như một bệnh tâm thần, cho ở bên , cứ ở bên đó, tính thứ gì chứ.”
Hạ Tịch lập tức giống như một cái s.ú.n.g máy mở miệng .
Mộ Dung Yên quả thực tức sắp nổ tung! Nhìn bộ dạng của Giang Chỉ quả thực chính là một hồ ly tinh!
Nhìn Giang Chỉ, Mộ Dung Yên đắc ý vênh váo .
“Cô cái gì? Chỉ dựa cô ? Không thật sự cho rằng thể cổng lớn của nhà họ Hứa chứ! Chỉ mới xứng đôi với Hành Chu. cũng ngại cho cô Hứa Hành Chu là vị hôn phu của , chính là vì mời tới đây.”
mà Mộ Dung Yên bên xong mà Giang Chỉ hề phản ứng.
“Này, cô chuyện ?” Mộ Dung Yên lạnh lùng qua.
“Giang Chỉ, đừng để ý , tớ thấy loại con gái như chính là bệnh, còn vị hôn thê , còn tưởng rằng hiện tại là xã hội phong kiến cũ, hiện tại gọi là tự do yêu đương! Hơn nữa, đại giáo thảo Hứa tới đây tìm ? xem chính là khoác lác.”
“Cô, cô!” Mộ Dung Yên tức giận, đó chợt vênh váo tự đắc mà mở miệng : “Về việc thật , cô hỏi thăm sẽ ! Nhà Mộ Dung của chúng và nhà họ Hứa định từ nhỏ, chính là con dâu mà bà nội Hứa tự chỉ định.”
“Thật hài hước! Thì thật là từ xã hội phong kiến nha.” Hạ Tịch lạnh lùng mở miệng.
Mộ Dung Yên Hạ Tịch, đôi mắt suýt chút nữa d.a.o nhỏ bay .
Cảm tình cô một đống lớn như , tất cả đều là nhảm. Đặc biệt là Giang Chỉ ngay cả đôi mắt cũng nháy mắt, như một quyền đ.á.n.h bông. Sau đó chợt Mộ Dung Yên chịu thua, nữa mở miệng hỏi: