“Một câu cảm ơn của là xong hả?” Mạc Khả Lam trợn trắng mắt. Thấy Hứa Hành Chu phản ứng, vẫn còn tự lấy lợi tức.
“Hứa Hành Chu, ngược là đấy, đến cuối và Giang học bá của chúng phát triển thế nào? Có cuối cùng cảm động ? Có thành công !”
Mạc Khả Lam mang vẻ mặt nhiều chuyện.
Hứa Hành Chu d.a.o động chút nào, như thấy.
Nhìn Hứa Hành Chu nửa ngày chuyện, Mạc Khả Lam dùng nắm tay đập bả vai của Hứa Hành Chu một chút: “Rốt cuộc là xảy chuyện gì, đừng giả bộ im lặng, mau cho tớ , rốt cuộc và Giang đại thần của chúng thế nào ? Hơn nữa các thật là trai tài gái sắc, thành tích học tập cũng nổi bật như , xứng đôi lứa nha! Đáng giá chúc mừng!”
“Không gì!” Hứa Hành Chu treo vẻ mặt khổ.
“Cái gì gọi là gì nha, mau cho tớ, đừng treo sự hứng thú của tớ chứ.” Mạc Khả Lam hỏi tiếp.
“Tớ nhiều chuyện như thế!” Hứa Hành Chu mang vẻ mặt bực bội.
“Không , tớ ít nhất cũng nên cho tớ kết quả nha. Như tớ mới coi như ngăn cảng bà điên chứ công, xem hôm nay cô gái cào tay của tớ nè. Tớ cảm thấy tớ xem như vì giúp em tiếc cả mạng sống.”
Mạc Khả Lam một bộ dũng sợ.
“Tớ .” Sau đó một câu như thế từ trong miệng của Hứa Hành Chu.
“Tớ ! Người em, đây cũng quá ?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-319.html.]
Vừa Hứa Hành Chu xong, Mạc Khả Lam trợn trắng mắt, em của ?
Nói xong câu , trong nháy mắt nhận một ánh mắt xem thường của Hứa Hành Chu.
“Không , tớ… tớ sai , ! Thôi ! Cậu đừng trừng tớ, tớ đây ăn ngay thật ?”
Sau đó Mạc Khả Lam nhỏ giọng thầm:
“ một cơ hội như , mà bỏ lỡ .”
“Vậy như thế nào? Cậu còn nhớ rõ phận của chúng hiện tại ? Bây giờ chúng là học sinh cấp ba, chăm chỉ học tập mới là quan trọng nhất.” Hứa Hành Chu dứt khoát đưa những lời .
“Đệt, hai Không chứ! Không thật là học ngu . Hiện tại chúng bao nhiêu tuổi , cũng đừng lấy lý do chăm chỉ học tập tới đối phó với tớ. Cậu đừng cho là tớ hiện tại bắt đầu học tập một chương trình đại học , tự bắt đầu đầu tư cổ phiếu, bây giờ còn chăm chỉ học tập, lừa ai chứ! Còn nữa nha, em trai với một câu, vì yêu cho nên chúng dũng cảm theo đuổi, đừng chờ tới học đại học, nếu như đến lúc đó là hoa chủ, xem hối hận .”
Vừa miệng quạ đen của Mạc Khả Lam xong, Hứa Hành Chu lập tức nhíu nhíu mày.
Sau đó chợt Mạc Khả Lam : “Hứa Hành Chu đây giống với tác phong của nha. Trời ạ, tớ , đây là lý do Giang đại học bá từ chối chứ. Trời ạ, nghĩ tới Hứa giáo thảo bách chiến bách thắng của chúng mà cũng sẽ từ chối! Ha ha ha ha ha! Để cho tớ , đúng thật là thiên đạo hảo luân hồi, trời xanh tha cho ai.”
“Cậu thể nhỏ tiếng một chút , thanh âm phiền đến khác nghỉ ngơi.” Hứa Hành Chu tiếng , cảm thấy là bực bội.
“Ai u, thì là thẹn quá thành giận hành, tới sẽ nhỏ tiếng một chút. Ha ha ha.” Cuối cùng chỉ tiếng khúc khích của Mạc Khả Lam.
“Cười cái gì mà , buồn như thế ?” Hứa Hành Chu ném một cái gối qua.
Cậu nóng nảy! Cậu nóng nảy! Mạc Khả Lam vẫn là đầu tiên thấy biểu cảm như khuôn mặt bình tĩnh của bạn nhà đây!