Giang Chỉ hai, đây đang trao đổi khái niệm ?
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, lặp một : “Nghe ?”
“Nghe !” Giang Chỉ gật gật đầu, còn trả lời một cách vui vẻ, nếu thì sợ hai đột nhiên bắt đầu phân liệt nhân cách, thật là chịu nổi!
Giang Chỉ ở trong nhà trải qua hai ngày vô cùng ấn tượng.
Ngày trở về trường, giáo viên quản lý ký túc xá tìm mấy họ bắt đầu vấn đề dọn phòng ngủ.
Mộ Dung Yên dọn , ngay lập tức vô cùng giận dữ: “Dựa cái gì mà dọn , mà cô dọn .” Mộ Dung Yên mang vẻ mặt phẫn nộ chỉ Giang Chỉ.
“Vị bạn học còn xin em tôn trọng quy định của trường học.” Giáo viên quản lý ký túc xá Mộ Dung Yên hiển nhiên là việc công xử theo phép công.
“ , gặp lãnh đạo của trường học, mấy nhà họ Mộ Dung của chúng quyên bao nhiêu tiền , dựa cái gì tự thể chọn ký túc xá, cho Giang Chỉ .”
“Bạn học Mộ Dung, hy vọng em thể xem thái độ của , trường học của chúng đối xử với mỗi đều là công bằng, công chính, sẽ bởi vì trong nhà ai phận gì thì bật đèn xanh cho đó. Nếu em tuân thủ quy định của trường học, cũng đừng trách chúng thông báo công khai.”
Mộ Dung Yên hung hăng: “Được, mấy chờ đó cho .”
Mộ Dung Yên mang vẻ mặt phẫn nộ ngoài.
mà lúc dọn phòng ngủ thì xảy vấn đề khó, cho rằng đồ vật thật sự là nhiều, Mộ Dung Yên dọn hết, mà cũng bởi vì đắc tội quá nhiều , thuộc về loại bộ phòng ngủ cũng ai hỗ trợ.
“A a a! Nhiều đồ như dọn nha?” Mộ Dung Yên nữa nổi đóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-322.html.]
Nhìn Hạ Tịch và Lý Sương Sương đang xem cuộc vui trong phòng, cả giận : “Này hai các cô đôi mắt hả, còn mau giúp dọn.”
Bên Lý Sương Sương hành động, Hạ Tịch kéo lấy: “Cậu cái gì ?”
“Tớ giúp .”
“Cậu nha, thật là chịu thiệt chê nhiều. Lúc cô gái đối xử với chúng thế nào, lúc cũng nhắc nữa. Ngay lúc , Mộ Dung Yên gì với Giang Chỉ, sợ lòng biến thành lòng lang thú ! Chúng cũng là ngay từ đầu chuẩn khoanh tay , rõ ràng do sợ đông sợ tây, cũng . Đi thôi, mặc kệ .”
Nói với Lý Sương Sương xong, Hạ Tịch Mộ Dung Yên khí phách trả lời:
“Cậu thích tìm ai thì tìm đó, dù chúng sẽ giúp, chúng cũng hầu của , đừng nghĩ đối khoa tay múa chân với chúng .”
Mộ Dung Yên quả thực tức c.h.ế.t, trong phòng ngủ đều chọc cho ghét như .
Đặc biệt là Hạ Tịch, cái miệng cả ngày ngừng cho chướng mắt.
“Thế nào so xem mắt ai lớn hơn hả, so với một .” Hạ Tịch vươn đầu, lạnh lùng nhạo.
“Cô nhớ kỹ cho , tương lai nhất định sẽ cho trả thật lớn vì chuyện hôm nay. Để cho cô hiểu rõ đắc tội với nhà họ Mộ Dung của chúng , dễ dàng bỏ qua như .”
“Ai nha, thật sự sợ quá nha, nhà của là cái gì? Trâu bò như ! Ha! Thật là giọng điệu cuồng vọng. Không , còn tưởng rằng đang chụp phim truyền hình ảo tưởng gì chứ?”
“Nói cho cô cô đừng khoe khoang, một ngày nào đó sẽ cho cô trả giá hậu quả.”
Mộ Dung Yên nổi giận đùng đùng , đó chỉ thấy bảy tám cô gái, đến đây hỗ trợ chuyển nhà.