Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 324

Cập nhật lúc: 2025-11-25 04:36:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Giang Chỉ, thì !”

“Tớ cũng chuẩn báo danh!” Giang Chỉ nhẹ nhàng .

“Trời ạ!” Hạ Tịch hết chỗ , thật sự cần bận rộn như thế ? Ngay cả kỳ nghỉ cũng buông tha.

“Sương Sương, thì !” Lúc Hạ Tịch dồn tất cả sự hy vọng lên Lý Sương Sương, đó chút chờ mong hỏi.

“Tớ chắc là về nhà.” Lý Sương Sương một chút im lặng, lúc trường học Đông Lệnh Doanh thì cô cũng ý định đăng ký, nhưng tưởng tượng đến tình huống của nhà cô , Lý Sương Sương lập tức buồn, cảm thấy vẫn nên về nhà , cô trở về còn thể giúp đỡ gia đình.

“Trời ạ, một đám các cũng với tớ ?” Hạ Tịch kêu rên một tiếng, thật là quá đáng ghét.

“Hay là cũng đến đây ?” Trư Trư lúc ngẩng đầu, Hạ Tịch .

“Tớ cần!” Hạ Tịch xong thì quyết đoán từ chối, bắt chăm chỉ cả một học kỳ , thật vất vả nghỉ, cô cần thả lỏng một chút, thoải mái một chút.

Rất nhanh đến ngày nghỉ đông.

bắt đầu dọn dẹp về nhà, chuẩn cho trại hè. Mà ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, Hạ Tịch lập tức bay về nhà, Lý Sương Sương cũng về nhà.

Trại hè là trực tiếp xuất phát từ trường học, cho nên phòng ngủ chỉ còn Giang Chỉ và Trư Trư.

Nghe Giang Chỉ tham gia trại hè, Lục Cẩm Xuyên còn cố ý tới đưa tiễn.

Nhìn bộ dạng lo lắng của hai, Giang Chỉ :

“Anh hai, em thể tự chăm sóc bản , cứ yên tâm .”

Giang Chỉ vẫy tay tạm biệt hai.

“Được , đây.” Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ với vẻ mặt nỡ.

“Oa, Chỉ Chỉ, cảm tình của trai thật .” Trư Trư mang vẻ mặt hâm mộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-324.html.]

Thật hoạt động trại hè nhiều phụ đều tới đưa, nhưng ngược là Trư Trư ở bên cạnh, ngay cả một cũng tới.

Giang Chỉ sợ cẩn thận đến chuyện buồn của Trư Trư, thế là cũng dám cái gì, chỉ chia sẻ đồ ăn vặt do Lục Cẩm Xuyên mang đây.

“Cho nè! Tớ thích ăn đồ ăn vặt .” Giang Chỉ lấy từ trong túi mặt một thanh chocolate.

“A! Giang Chỉ, quá đáng ghét nha, dụ dỗ tớ ăn chocolate.” Trư Trư ăn, đôi mắt lập tức nảy ánh lửa, nhưng lúc thấy là chocolate thì suýt chút nữa chảy nước miếng.

“Vậy ăn thì tớ lấy nha!” Giang Chỉ bộ dạng của Trư Trư, nhếch mày một cái.

 

“Đừng! Đừng!” Trư Trư tay của Giang Chỉ, giây tiếp theo cô lập tức cướp chocolate.

 

“Đều sức mới thể giảm béo, huống chi bà nội của tớ tớ béo một chút mới gọi là phúc.”

 

Giang Chỉ Trư Trư , che miệng : “ .”

 

Bọn học sinh đều lên xe bắt đầu chuẩn xuất phát, ngay lúc đột nhiên một hoang mang rối loạn chạy lên.

 

“Chờ một chút, chờ tớ một chút.”

 

Sau đó chỉ thấy tới là Hạ Tịch.

 

“Hạ Tịch, tới đây, về nhà nghỉ phép ?” Khoảnh khắc Trư Trư thấy Hạ Tịch, hiển nhiên bất ngờ đó giật hỏi.

 

“Đừng nữa, tới chuyện thì tớ nổi giận.” Hạ Tịch tưởng tượng đến về nhà mấy ngày thì ba cuốn gói đuổi ngoài, thì lập tức nổi giận.

 

“Xảy chuyện gì?” Giang Chỉ cũng mang vẻ mặt khó hiểu qua.

 

“Còn gì nữa, còn bởi vì hai đại học bá các , ba của tớ thế nào mà trại hè, hơn nữa còn hai các đều đăng ký trại hè , c.h.ế.t sống cũng tớ đăng ký. Tớ đăng ký thì ông lén đăng ký cho tớ, hôm nay quăng tớ ở đây, xem tớ khổ như chứ, về nhà cũng yên. Tớ thật là học nữa .”

 

Hạ Tịch thút thít.

 

“Đây là cách nào!” Giang Chỉ nhẹ nhàng .

 

 

Loading...