Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-11-25 04:36:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ừm.” Trư Trư gật gật đầu, dù cũng tốn ít tiền mà.

 

“Được , đường lâu , mệt gần c.h.ế.t , bây giờ chỉ giường nghỉ ngơi thôi.” Giây tiếp theo, Hạ Tịch chuẩn mộng .

 

Có vài dọn dẹp, sắp xếp một chút, chờ cho mặt trời xuống núi, bắt đầu , dạo quanh trại mùa đông một lúc.

 

Bước vài bước, Hạ Tịch bỗng cảm thấy cũng khá chứ, nhất là khi thấy những chiếc lều nhỏ dựng lên, thoải mái :

 

“Mình nghĩ nơi tệ lắm , so với suy đoán của thì hơn nhiều, nếu tiếp tục như , hai mươi ngày, với chẳng nhằm nhò gì, xem như ông già nhà còn lương tâm.”

 

Giang Chỉ dáng vẻ hào hứng của Hạ Tịch, nỡ đ.á.n.h vỡ suy nghĩ lạc quan trong đầu cô nàng.

 

Chẳng qua Hạ Tịch cảm thấy, Chỉ Chỉ im lặng là vì cô tán đồng quan điểm của cô.

 

, khi xem hết lịch trình ngày mai mà bọn họ nhận từ thầy giáo, Hạ Tịch lập tức trở nên bối rối.

 

Đôi mắt hướng về phía thời khóa biểu, Hạ Tịch ngơ ngẩn:

 

“Không chứ, đến một tiết thể d.ụ.c cũng hả? Suốt ngày đều ngập trong sách vở, con ?”

 

“Không chúng đến đây để rèn luyện ? Không cắm trại, dã ngoại gì đó ?”

 

Trời ạ! Rốt cuộc, trại mùa đông là cái khỉ gì thế.

 

Trư Trư tò mò Hạ Tịch, giải thích:

 

“Ừm, chúng tham gia trại toán học mà, vốn đến đây để học tập đó. Theo như , đó chắc là một loại trại mùa đông khác đấy.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-326.html.]

“Cái gì!” Hạ Tịch tựa như một tia sét, giáng mạnh xuống đầu.

 

“Trời ơi, g.i.ế.c con luôn , bây giờ về nhà toán, đời ghét nhất là toán đó, ôi, vì tham gia các trại toán học quỷ quái !”

 

“Hả? Không tự nguyện đến ?” Liếc về phía cô nàng đang nước mắt, bạn học Hoa Hoa mới đến, cất tiếng hỏi.

 

“Đương nhiên , chẳng lẽ các đều cam tâm tình nguyện vác xác đến đây ?” Hạ Tịch hỏi .

 

, thích hoạt động , ở đây chắc là thể quen với nhiều giỏi lắm đây, hơn nữa chúng gặp, giao lưu với , thú vị .”

 

“A! A! A!” Gương mặt Hạ Tịch nứt .

 

Tốt quá, ha ha, thế giới của học bá, kẻ ngu ngốc như cô thật sự hiểu , do cô ý tiến thủ, mà là mấy quá tuyệt! Tuyệt đến t.h.ả.m nỡ , tuyệt đến nghi ngờ cuộc đời, cô chỉ hỏi, kỳ nghỉ của thế ?!!!

 

Chờ tới lúc các bài huấn luyện bắt đầu giảng dạy, Hạ Tịch cuối cùng cũng nhịn nữa.

 

Buổi tối, khi thấy bài tập giao, cô hét lên oán giận với Giang Chỉ và Trư Trư: “Cái gì hả trời, xem còn hiểu nữa là, nhanh lên, nhanh cứu bé. Mình quyết định , từ bỏ.”

 

“Vừa mới bắt đầu thôi, Sao từ bỏ nhanh thế? Những kiến thức trong lợi cho chúng , cho nên, tiếp tục cố gắng, đây thì nhất định đáp ứng các tiêu chuẩn cao. Cậu quên hả, hôm nay giáo viên , chúng đang đại diện cho trường học tham gia đây đấy.”

 

Trư Trư hướng thẳng ánh mắt Hạ Tịch.

 

Hạ Tịch phút chốc cảm thấy vô cùng áp lực, lo lắng : “Hai đừng đặt quá nhiều hy vọng lên , các đều là các học sinh mũi nhọn ở trường, hào quang bao quanh, giống tép riu như , phía nhặt rác là .”

 

Hạ Tịch bản chịu áp lực quá lớn, ho chứ.

 

Cô tự hiểu lấy , nhu cầu chạy múa rìu qua mắt thợ.

 

“Không , bây giờ đúng là đủ năng lực đáp ứng những yêu cầu đó, nhưng yên tâm , chắc chắn sẽ giúp , đúng lúc, chúng về bàn bạc thêm chút .”

 

Loading...