“Ôi, đó là ước mơ của , đương nhiên ý của là sẽ trở thành nổi tiếng, mà là trở thành một phụ nữ thành đạt lưng bọn họ, là một đại diện tài giỏi.”
“Ồ!” Trư Trư gật đầu hiểu ý.
“Cậu cảm thấy ước mơ của quá trần tục ?”
Nhìn khuôn mặt chẳng mảy may nhúc nhích của Trư Trư, Hạ Tich đành hỏi .
“Ừm, , bà từng , mỗi một đều một giấc mộng khác , mà điều duy nhất chúng cần đó chính là, tôn trọng.”
“Thật , chờ đến lúc thành công , nhất định sẽ mời một bữa cơm.”
“Được, cảm ơn nhé.”
Ngay lúc hai đang chuyện với , sân khấu diễn một màn tranh luận vô cùng gay cấn giữa Giang Chỉ và Tưởng Tranh, khiến ai đến xem đều cảm thấy khá căng thẳng.
đồng thời cũng cảm thấy thú vị.
Cuối cùng, màn thể hiện của cả hai đều .
Đợt thi đấu tính theo điểm, chung cuộc, Giang Chỉ 5, còn Tưởng Tranh 4 điểm.
Rốt cuộc, điểm của Tưởng Tranh vẫn thấp hơn.
“Chúc mừng .” Sau khi kết thúc, Tưởng Tranh tiến đến ôm Giang Chỉ một cái. “Cảm ơn , hôm nay cảm thấy vui, đối thủ của là một điều tuyệt.”
“Từ đây trở , sẽ càng cố gắng hơn nữa, để một ngày nào đó thể vượt qua .”
“Cảm ơn sự yêu thích của nhé, cũng nhất định sẽ nỗ lực, mong chúng luôn cùng tiến bộ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-328.html.]
Rất nhanh, màn thi đấu đáng mong chờ nhất tới, tuyển thủ chính là Hứa Hành Chu và Giang Chỉ, đều vô cùng phấn khích, đặc biệt là Fan CP Hạ Mộng.
“A a a a a! Mình chờ đến cảnh , chuẩn chứng kiến khoảnh khắc tươi sáng nhất . Trời ơi, hai bọn họ ở bên thật hợp với bốn chữ, thanh mai trúc mã. Trời ơi, , chụp cảnh , cất giấu mãi mãi.”
“Mới nãy, ghép cặp Giang Chỉ và Tưởng Tranh ? Sao giờ đổi ? Tốc độ trèo tường của nhanh thật!” Chu Tích Tích Hạ Tịch hỏi.
“Mình còn gì, hai chỉ thưởng thức lẫn thôi, hơn nữa khá coi trọng thẩm mỹ đấy, nếu so sánh chắc chắn sẽ chọn Giang Chỉ và Hứa Hành Chu , đây vốn chính là tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ ngọt ngào.”
“Sao bên nào cũng thể trơn tru thế?” Trư Trư khẽ thoáng qua Hạ Tịch.
“Mình đương nhiên bậy . Mình , bây giờ trong giới Fan, hai họ nổi tiếng đấy, mạng còn kha khá tiểu thuyết về hai bọn họ nữa, chỉ là một trong những Fan CP thôi, mong bọn họ thể kết hôn, ở với đến đầu bạc răng long.”
“Trời ạ!” Trư Trư tựa như mở một thế giới mới. Có chút thích, thậm chí chút mạo hiểm.
“Đừng đến cái bao giờ đấy nhé!”
Trư Trư lắc đầu, đó Hạ Tịch: “Cậu .”
Khi vài đang mãi ồn ào, Giang Chỉ cúi đầu chỉnh trang quần áo.
“Chỉ Chỉ !” Bên , khi thành nhiệm vụ, Giang Chỉ bước về phía khán đài.
“Hai đang gì ?”
“Trời, Giang Chỉ, là rõ còn cố hỏi ? Chúng còn thể cái gì nữa? Hôm nay ánh đèn sân khấu đều thuộc về hết đấy, hai trai đến mà, trời ơi, đúng là thần tiên ưu ái, cả hai ưu tú đến chứ?”
“Cậu xem, ông trời thật công bằng, bên thì ngập úng nước mà c.h.ế.t, còn bên chính là nóng đến c.h.ế.t đấy. Thôi ngày nào cũng sẽ cạnh nhé.”
Nhìn dáng vẻ của Hạ Tịch, Giang Chỉ lập tức bật , vẻ mặt trêu ghẹo hỏi.
“Sao? Hâm mộ hả, lúc học tập thật , ! Nếu , bây giờ ở đó, chẳng là ?”