Cho nên, tiểu minh tinh lập tức yên tĩnh. Lục Kiến Hành càng để ý tới cô .
Ba ngày , bệnh tình của Lục Kiến Hành trở nên thế nặng hơn, nhanh truyền đến tin tức .
Thứ bảy hôm nay, trời mưa lớn. Mọi tới bệnh viện, Lục Kiến Hành tỏ vẻ bình tĩnh đối với việc rời .
Sau khi đơn giản gặp một chút, Lục Kiến Hành gọi Lục Cẩm Xuyên .
Lục Kiến Hành ở giường bệnh Lục Cẩm Xuyên, cảm thấy thoáng cái nhanh như , tuổi của ông lớn như ! Ông cũng già , sống đến tuổi cũng coi như là chuyện , tính khổ sở.
Sau đó, Lục Kiến Hành hồi ức cả đời, hiện giờ xem những phụ nữ chỉ là những bộ xương khô tô son đ.á.n.h phấn, thú vị!
Nhìn Lục Cẩm Xuyên, Lục Kiến Hành thở dài một :
“Cẩm Xuyên, ba sắp , ba sẽ xuống mồ xin của con, hy vọng bà thể tha thứ cho ba. Cả đời của ba là một ba , cũng là một chồng . Hy vọng con thể một phụ lòng , hiểu yêu và tôn trọng.”
Lục Cẩm Xuyên ông già đều sắp c.h.ế.t, còn ở đây giảng đạo lý lớn! Lục Cẩm Xuyên chỉ lạnh lùng gật gật đầu.
mà thể bây giờ đây, hai duy trì im lặng.
Lục Cẩm Xuyên phát hiện Lục Kiến Hành sắp rời khỏi thế gian cũng cho vui vẻ, mà cho trong lòng một loại cảm giác buồn bực, chẳng lẽ đây là sự trả thù mà chẳng ai lợi gì cả.
nếu bảo Lục Cẩm Xuyên lời an ủi buồn nôn gì đó, thì tất nhiên cũng tính cách của Lục Cẩm Xuyên, cho nên hai yên lặng gì.
“Cẩm Xuyên, sống cho . Con cần lo lắng về phụ nữ , cô tạo sóng gió gì lớn . Còn về Cẩm Hành một như khiến cho ba chút lo lắng, còn cần con thể giúp ba chăm sóc một chút khi ba c.h.ế.t, tất nhiên nếu con thì thôi!”
Lục Kiến Hành tự quyết định.
Lục Cẩm Xuyên Lục Kiến Hành chuyện còn lao lực, nhịn a một tiếng: “Được , .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-340.html.]
“Con là đứa trẻ , là cha như ba nhiều năm như xứng với con, ba con chấp nhận chuyện của năm đó, những chuyện tình cảm con hiểu !”
Lục Kiến Hành ha hả vẻ mặt của Cẩm Xuyên, gì nữa.
Ngay lúc Lục Cẩm Xuyên và Lục Kiến Hành chuyện riêng, một bên khác, luật sư Phương mới khỏi toilet thì khác ngăn cản .
“Luật sư Phương, kính xin dừng bước.”
“Triệu phu nhân.”
Vẻ mặt của luật sư Phương xa cách . Lúc tới đây, chuyện .
“Luật sư Phương, thể mượn một bước chuyện .” Đôi mắt của tiểu minh tinh đại luật sư giống như một kẻ trộm, cực kỳ lén lút.
“Rất xin , phu nhân, bởi vì phận của đặc biệt, bên nếu bà cái gì dặn dò, thì bà trực tiếp với , chỉ cần là vi phạm kỷ luật trái pháp luật, chúng thể cung cấp trợ giúp cho bà.”
Luật sư Phương vô cùng đạo đức nghề nghiệp mà trả lời.
“Luật sư Phương!”
Triệu Mộng Nhã sốt ruột: “ thật sự chuyện .”
Luật sư Phương vẫn d.a.o động, cuối cùng vẫn là tiểu minh tinh nhịn , thấy bốn phía ai, đó trực tiếp lớn mật mở miệng: “Chuyện , hỏi một chút, sửa đổi di chúc yêu cầu điều kiện gì. Chính là chuyện , di chúc do phụ trách ? chỉ hỏi một chút thể sửa đổi một chút !”
“Có ý gì? Phu nhân? hiểu sai chứ, là ý mà nghĩ tới .”
Luật sư lập tức hiểu ý, khó thể tin hỏi một câu.