mà Giang Chỉ bên bởi vì trường học một chút chuyện cho nên về trễ một chút, Giang Chỉ gửi một tin nhắn cho Lục Cẩm Xuyên một lát chờ cô bé tan học sẽ tự về, cần Lục Cẩm Xuyên đón.
Lục Cẩm Xuyên cũng chỉ trả lời một câu: Biết .
Bên , Giang Chỉ nhanh chóng xử lý chuyện ở trường học. Bước nhanh .
nghĩ tới khỏi cổng trường chợt thấy Lục Cẩm Xuyên.
“Anh hai!” Trong nháy mắt thấy hai, Giang Chỉ vui mừng chạy tới: “Anh hai, tới đây! Em gửi tin nhắn cho , thấy ?”
Cô bé cho rằng hôm nay hai sẽ tới.
Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, hừ một tiếng: “Anh trả lời cho em là em về trễ, cũng đón em. Nhanh lên, về nhà.”
Nghe hai , Giang Chỉ: Trong nháy mắt chợt cảm thấy sai, lý.
“Anh hai, chẳng đợi lâu ?”
Giang Chỉ hai hỏi, dù ở trường học chậm trễ thời gian dài như .
“Anh bên cũng đến. Anh hai của em ngốc.” Lục Cẩm Xuyên gõ trán của Giang Chỉ một cái.
“Anh hai!” Giang Chỉ bĩu bĩu môi, vẻ mặt vui: “Em lớn , cần gõ trán của em nữa!”
“Hừ, em bao nhiêu tuổi thì cũng là em gái của , thích gõ thì gõ” Lục Cẩm Xuyên cũng ấu trĩ trả lời.
“Dù chính là .”
“Anh đây cũng gõ ! Em thể thế nào, là em gõ .”
“Gõ thì em còn sợ đau tay đấy!” Giang Chỉ bĩu môi.
Ngay lập tức, hai biến thành học sinh tiểu học cãi . Cuối cùng đường về bởi vì cãi mệt mỏi, lúc hai mới dừng .
“Anh hai, tặng cho nè.”
Về đến nhà, Giang Chỉ chợt đưa túi quà tay cho Lục Cẩm Xuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-344.html.]
Lục Cẩm Xuyên động tác của Giang Chỉ, mặt treo sự vui mừng, mới vươn tay nhận lấy chợt giọng của Giang Chỉ:
“Cái là quà do bạn học cùng phòng của em tặng cho .”
Vẻ mặt của Lục Cẩm Xuyên vốn vẫn là vô cùng vui sướng, đó giây tiếp theo chợt đổi một biểu cảm khác: “Ồ!”
Trong nháy mắt niềm vui bất ngờ giảm một nửa.
Anh vốn còn tưởng rằng là quà mà Giang Tiểu Chỉ tặng cho đây, nhưng chuyện cũng , cô nhóc nhỏ chuyển tặng quà, cô bé nhất định cũng sẽ tặng.
Vì thế, tiếp theo Lục Cẩm Xuyên mang vẻ mặt chờ mong mà chờ đợi quà của Giang Tiểu Chỉ.
khi Giang Chỉ đưa quà xong , thì cũng động tác khác.
Nhìn biểu hiện hề phản ứng của Giang Chỉ, trong lòng Lục Cẩm Xuyên nhảy đầy dấu chấm hỏi.
Quà của Giang Chỉ ? Không cô nhóc quên chuẩn chứ? Không thể nào!
Bạn cùng phòng cũng chuẩn , suy nghĩ một chút thì Lục Cẩm Xuyên suy đoán thể là niềm vui bất ngờ gì đó!
Lục Cẩm Xuyên cũng tiện hỏi , đành tự nhiên liếc mắt Giang Chỉ một cái.
mà, điều cũng Giang Chỉ lơ.
Lục Cẩm Xuyên: Thôi , cứ chờ là . Nói chừng là một niềm vui bất ngờ lớn, trong lòng Lục Cẩm Xuyên nghĩ .
Ngay lúc chuông cửa vang lên, thì là Từ Nghệ đến đây, mở cửa xong thì Lục Cẩm Xuyên chợt nhận một cái ôm lớn của quản lý:
“Sinh nhật vui vẻ, chúc mừng thành công trưởng thành thêm một tuổi.” Từ Nghệ đưa quà sinh nhật .
“Cảm ơn quà của chị, nhưng chị cần lời chúc.” Lục Cẩm Xuyên Từ Nghệ giật giật khóe miệng.
“Ha ha ha ha!”
Chọc cho Từ Nghệ to: “Người thể tự lừa gạt , hiện tại tuổi của quả thật tới tuổi trưởng thành !”
“Chị Từ, chị thật sự tới chúc mừng sinh nhật cho ?” Lục Cẩm Xuyên cau mày, thật sự tới đốt nhà chứ!
“Được, , , miễn cho cẩn thận chạm trái tim thủy tinh của nào đó.” Từ Nghệ một bộ suy nghĩ vì Lục Cẩm Xuyên.