“Mọi đều đang hỏi em quên mật mã Weibo của em ?” Lúc Lục Cẩm Xuyên cũng chú ý tới vấn đề mà cư dân mạng hỏi nhiều nhất.
“Còn hỏi thể chia sẻ một tác phẩm hội họa .”
“Ừ, còn hỏi , đại học lý tưởng của em là gì?” Lục Cẩm Xuyên tới nơi , đột nhiên phát hiện từ tới nay còn từng hỏi thăm mục tiêu lý tưởng và chuyên ngành của Giang Tiểu Chỉ đây?
Vì thế nghiêm túc hỏi: “Hiện tại em nghĩ kỹ trường học và chuyên ngành ? Muốn đăng ký khoa nào?”
“Dạ!” Giang Chỉ gật gật: “Đã nghĩ kỹ . Em chuẩn đăng ký ngành khoa học hành tinh! Trường BJ!”
“Khoa học hành tinh?” Lục Cẩm Xuyên giật giật lông mày, đó vuốt đầu của Giang Chỉ: “Ai da, Chỉ Chỉ của chúng là mục tiêu, lớn lên nhà khoa học đúng ! Thật đúng là ưu tú!”
“Anh hai, em còn đại học đó.” Giang Chỉ giọng điệu đương nhiên của Lục Cẩm Xuyên, mặt đỏ lên.
“Thì !” Lục Cẩm Xuyên mang vẻ mặt hào phóng : “Em gái của học tập ưu tú thành tích như , đậu đại học còn dễ , tự em chọn là !”
“Anh hai!” Giang Chỉ ngại ngùng đỏ mặt.
Rất nhanh, Giang Chỉ lên năm ba, Giang Chỉ bắt đầu bận rộn, cả cũng gầy .
Hôm nay, Lục Cẩm Xuyên khăng khăng bồi bổ cho Giang Tiểu Chỉ, một chén canh gà mái lớn, Giang Chỉ rơi trong mê mang thật sâu, chứ, cô bé cũng mang thai, đến mức như chứ!
“Nhanh lên, nhanh lên, đây chính là cực cực khổ khổ nấu cho em, em xem gần đây em đều gầy , mau uống nhiều một chút bồi bổ cơ thể, đây tìm kiếm mạng lâu.” Lục Cẩm Xuyên biểu cảm của Giang Chỉ, lập tức đè cô bé xuống .
“Anh hai…” Giang Chỉ uống: “Em gầy chỗ nào chứ, rõ ràng là em cao lên cho nên béo như thôi.”
“Nhanh lên Giang Tiểu Chỉ, cho dù bây giờ em một ngàn lý do, thì cũng cần uống hết chén canh cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-348.html.]
“Được, , em uống là .” Giang Chỉ bĩu môi, đó bưng lên uống một ngụm.
“Cảm giác thế nào?”
“Cũng .” Giang Chỉ chép miệng một cái, cảm giác quá ngán nhưng vẫn biểu hiện ngoài, dù tài nấu nướng của hai cũng chỉ như !
“Vậy uống thêm một chén, hiện tại dinh dưỡng của em theo kịp.” Lục Cẩm Xuyên thêm canh cho Giang Chỉ .
“Anh hai, em thật sự bây giờ em chỉ là học sinh năm ba, đừng quá lên! Lỡ như cẩn thận cho cơ thể em yếu thể hấp thụ chất bổ thì bây giờ!”
“Em yên tâm trong lòng hai của em đều hiểu rõ những thứ , mỗi ngày em uống cái , hỏi bác sĩ cho em, sẽ theo lời dặn của bác sĩ, như em yên tâm chứ.”
Giang Chỉ giật giật khóe miệng, thôi.
Cảm giác năm ba cấp ba, Giang Chỉ còn nôn nóng như ngược biến thành Lục Cẩm Xuyên nôn nóng, . Hôm nay, Lục Cẩm Xuyên xem một tin tức, một học sinh năm ba bởi vì thành tích thi tháng , khi cãi với cha , nhảy sông, cũng may cuối cùng .
chuyện cho Lục Cẩm Xuyên để ý.
Vì thế, còn cố vấn vài , tất nhiên chọn đầu tiên chính là Từ Nghệ.
Điện thoại chuyển , Lục Cẩm Xuyên chợt một trận mắng: “ đại thiếu gia thể xem thời gian mấy giờ ?”
“Ai da, em đây chuyện với chị !” Lục Cẩm Xuyên vội vàng .
“Được, .” Từ Nghệ lau mặt.
“Chuyện , chính là năm nay Giang Chỉ lên năm ba ? Em xem tin tức thấy áp lực học tập của bọn nhỏ đặc biệt lớn, chị xem em nên trò chuyện với em một chút .” Lục Cẩm Xuyên đặt câu hỏi.