“Thế nào? Là Chỉ Chỉ bên vấn đề gì ? Hay là biểu hiện gì khác.” Từ Nghệ tới đề tài , trong nháy mắt cũng thận trọng, vội vàng hỏi.
“Vậy thì , nhưng em đang lo lắng ! Chẳng lẽ chị thấy tin tức ở mạng ? Một đứa nhỏ đang yên đang lành nhảy là nhảy, thật đúng là hù c.h.ế.t em, còn là một thi thôi , cố gắng là mà, thật là!”
Lục Cẩm Xuyên bực tức một hôig, đó điện thoại bên phản ứng gì vội vàng hô hai tiếng: “Chuyện , chị Từ, chị ?”
Từ Nghệ bên trợn trắng mắt, cô cảm thấy Giang Chỉ bệnh mà bệnh là Lục Cẩm Xuyên!
“Đêm hôm khuya khoắt mà chuyện tin tức với hả?”
“Em đây về Giang Chỉ ! Nếu áp lực thì bây giờ?” Lục Cẩm Xuyên hỏi một câu.
“A! Thay vì lo lắng Giang Chỉ áp lực trong học tập, còn bằng lo lắng cho bạn học khác một chút , cảm thấy nếu so sánh thì vẫn là những khác áp lực lớn hơn.”
Từ Nghệ mang vẻ mặt yên tâm .
Thấy Lục Cẩm Xuyên dứt còn gì nữa, chợt bên kiên nhẫn mở miệng: “Được , mệt , chuyện gì thì ngày mai , còn nữa cũng đừng nghi thần nghi quỷ, Giang Chỉ còn bình tĩnh hơn nhiều so với trai như đó. Nói cho nên tin tưởng con bé, chuyện học tập thì con bé nhất định là vấn đề gì.”
Nhìn điện thoại cúp máy, Lục Cẩm Xuyên hừ một tiếng: “Cái gì chứ? Một chút cũng quan tâm con bé, em nghi thần nghi quỷ chỗ nào chứ!”
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy chuyện với Từ Nghệ xong cũng giảm bớt, vì thế đột nhiên nghĩ đến một vị giám đốc trong công ty.
Anh nhớ rõ năm nay con gái của nhà ông mới lên đại học, lúc còn tổ chức tiệc mừng đây, thể lấy kinh nghiệm từ chỗ của ông , xem chỗ nào cần chú ý .
Vì thế, lập tức gửi cho giám đốc hai chữ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-349.html.]
“Có ở đó ?”
Ngay lúc nhận tin nhắn của Boss, ánh mắt tức khắc vụt sáng, nhanh chóng trả lời:
“Lục Thần, ở đây.”
“Nghe con gái nhà năm nay trúng tuyển đại học Thanh Hoa nhỉ, thể chia sẻ cho chút kinh nghiệm ?”
??? Trợ lý thấy tin nhắn của Lục Cẩm Xuyên, phút chốc sửng sốt, còn tưởng chuyện gì lớn, tự hỏi tối nay xảy cái gì? Thật ngờ đó là việc liên quan đến học tập.
Chẳng qua thứ ông chủ lén , đều hiểu rõ, giám đốc , em gái của Lục Thần sắp thi đại học , hơn nữa còn mỗi năm, cô bé đều là học sinh nhất trường, với thành tích đó, thì trường nào mà chẳng .
Anh suy nghĩ một lúc, vẫn load nổi ý nghĩ của Lục Cẩm Xuyên, vì thế liền nhắn :
“Lục Thần, em gái của năm nào cũng nhất trường nhỉ, cần lo lắng , trở thành thủ khoa chỉ là thứ trong tầm tay thôi.”
Lục Cẩm Xuyên giám đốc xong, thầm cảm thấy vô cùng tự hào, xem , em gái thành tích chắc hẳn trở thành điều mà đều , ôi thật hãnh diện quá .
Chỉ là, từ đến nay đúng là quá lo lắng về vấn đề thành tích là việc kết quả thi .
“Về phương diện học tập, ừm, Giang Chỉ khiến để ý tới nhiều, đứa nhỏ luôn tự giác mà.” Lục Cẩm Xuyên gửi qua một câu, dễ cho khác nghĩ rằng, cả tối đơn giản là khoe khoang!
“Không là con bé đang học lớp mười một ? sợ con bé cảm thấy áp lực, yêu cầu quá cao với chính bản , lúc đó nên gì đây? Thật một tin tức mạng, thế nào để tâm sự với con bé, gây thêm mâu thuẫn.”