Các cư dân mạng dần phát hiện, dạo , Lục Thần livestream nữa, vì thế lượt để tin nhắn:
“Lục Thần phát sóng trực tiếp nữa thế?”
“Lục Thần, bọn em nhớ .”
“Lục Thần, ở nhà hai năm đấy, thật sự sẽ đóng phim nữa ! Hay cũng định dừng việc Livestream luôn.”
Mọi bắt đầu kêu gào.
Sau đó Lục Cẩm Xuyên nhanh chóng đại diện xách đầu lên văn phòng.
“ , Lục Cẩm Xuyên, chút tiền đồ nào hả?, thi đấy, gấp gáp như thế gì, còn tưởng mới là thi đó!”
Từ Nghệ mất kiên nhẫn hỏi.
“Vẫn bằng lúc em thi .” Lục Cẩm Xuyên ném về một câu, trong đầu thầm nghĩ, khổ quá mà.
“Xem chứng hoang tưởng hại nhỉ, rảnh rỗi quá thì bằng dùng đống thời gian đó để chạy sự kiện , nếu , cứ luyện tập đống kỹ năng của bản cũng , hoặc là luyện thêm chút cách nấu nướng, chăm sóc bếp núc.”
Từ Nghệ Lục Cẩm Xuyên . Cô từng gặp nhiều bậc phụ sợ hãi giùm con cái , nhưng thấy ai biểu hiện nghiêm trọng như Lục Cẩm Xuyên. Xấu hổ thật đấy!
Vậy nên, sự thúc ép của quản lý, kỹ thuật sắt rau của Lục Cẩm Xuyên tiến bộ hơn nhiều, chẳng qua, hương vị rau xào của , vẫn tệ như thường.
Cứ thế, ngày thi đại học gì tới, Lục Cẩm Xuyên thật c.h.ế.t đến nơi, mới sáng sớm thức dậy, vì, sợ đường đến trường học sẽ xảy chuyện.
Từ Nghệ vốn nghĩ phản ứng của Lục Cẩm Xuyên ở kỳ thi tuyển sinh cấp ba là quá lắm , nhưng ai , kì thi đại học còn càng đáng sợ hơn nữa.
Ngày đầu tiên Giang Chỉ thi đại học, Lục Cẩm Xuyên ăn ngon, ngủ yên!
Ngày thứ hai Giang Chỉ thi đại học, sắc mặt Lục Cẩm Xuyên, căng thẳng, tái nhợt.
Ngày đầu tiên kì thi đại học của Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên ăn nhiều cực kỳ!
Ngày thứ hai kì thi đại học của Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên ngủ xả láng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-357.html.]
Tiếp đó là giai đoạn chấm điểm, Chỉ Chỉ bắt đầu đối chiếu đáp án.
“Chỉ Chỉ, , tự tin bản là thủ khoa của trường đấy! Hoặc là thủ khoa thành phố, là thủ khoa tỉnh nhỉ!”
Hạ Tịch vô cùng tin tưởng Giang Chỉ.
“Ừm, thật học sinh thành tích năm nay nhiều, thấy vẫn là nên xem ý trời !” Giang Chỉ nhàn nhạt trả lời.
“Chỉ Chỉ, chúng nên nâng cao chí khí kẻ địch, dẫm đạp uy phong bản .”
Hạ Tịch hài lòng Giang Chỉ, “Nói cho , thế giới , chỉ , tin tưởng sẽ thôi đấy! Cậu nhất định thể đ.á.n.h bại bọn họ!”
Hạ Tịch cảm thấy ngoài Giang Chỉ , những còn đều xứng, cùng lắm cũng chỉ một Hứa Hành Chu thôi, mấy năm nay, hai phân thắng bại, hôm nay Chỉ Chỉ thắng, ngày mai, thắng chính là Hành Chu!
Ngày thứ ba trường, ban giám hiệu bắt đầu tổ chức chụp ảnh nghiệp cho học sinh.
Vừa đến trường, thì chợt gọi giật Giang Chỉ !
“Giang Chỉ! Giang Chỉ!”
Cô nhanh chóng ngẩng đầu lên , gọi chính là một bạn nam, học lớp bên cạnh.
“Chào bạn.” Giang Chỉ gật đầu, chuẩn bước tiếp.
bạn nam chợt đỏ mặt, mở miệng : “Giang Chỉ, mừng nghiệp!”
Cô tuy quen bạn học , nhưng vẫn dịu dàng gật đầu nhận.
Ngược , bạn học hình như chút rụt rè, mặt mũi hiểu hồng rộ lên! Xuất phát từ phép lịch sự, Giang Chỉ cũng gửi một câu: “Chúc nghiệp vui vẻ.”
Nói xong, Giang Chỉ bắt đầu tiến trong, chỉ là cô, vẫn cản.
“Sao ?” Vẻ mặt Chỉ Chỉ trở nên mơ hồ.
Ngay đó, mặt nhanh chóng móc một phong thư từ trong : “Giang Chỉ, thật thích từ lâu, nên , vài thứ với !”