Bây giờ thể đợi nha, thấy chuyện bao nhiêu, trong lòng Hứa Hành Chu lập tức sinh cảnh giác.
Sau khi mấy lượt kính rượu thì lúc mới chuẩn rời khỏi.
Trước khi rời , Lâm Tư Phạn tặng một ngôi tự xếp cho Giang Chỉ.
Giang Chỉ mang vẻ mặt ngạc nhiên, “Cậu lấy từ !”
“ tự xếp đó!”
“Thật sự?” Giang Chỉ là ngạc nhiên, ít con trai thứ ?
“Tất nhiên.” Lâm Tư Phạn nghiêng mặt mang theo một tia dồn dập, đột nhiên trong nháy mắt, Giang Chỉ kịp phản ứng Lâm Tư Phạn đến tột cùng là giống ai.
Thì đúng là giống Tấn Lạc Dương!
Càng xem càng cảm thấy giống, Giang Chỉ đ.á.n.h giá Lâm Tư Phạn.
Mà như , cho Hứa Hành Chu ghen.
“Người đều lâu như , em còn đ.á.n.h giá gì nữa?” Hứa Hành Chu bộ chút để ý hỏi, nhưng giọng điệu chua lòm bán nội tâm của Hứa Hành Chu.
Giang Chỉ Lâm Tư Phạn, nhẹ giọng : “Sao em cảm thấy chua như chứ!”
Hứa Hành Chu đầu chuyện, Giang Chỉ còn ha ha: “Được , ! Không cần ghen ghét, cho em chỉ là cảm thấy giống Tấn Lạc Dương!”
“Tấn Lạc Dương, cảm thấy!” Hứa Hành Chu hừ một tiếng. Dựa khuôn mặt là giống, Hứa Hành Chu như .
“Hiện tại là em cảm thấy chứ cảm thấy.” Giang Chỉ Hứa Hành Chu giỡn một câu.
“Được thôi, lời em.” Hứa Hành Chu ha ha, thể Giang Chỉ để bụng gì. Cho nên bên cũng thở phào nhẹ nhõm một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-370.html.]
Sau đó, hai bắt đầu trở về.
Rất nhanh, Giang Chỉ đến phòng của , trong nháy mắt mở cửa thì phát hiện ánh mắt của tất cả đều đang cô bé.
“Sao các như ?” Giang Chỉ nhỏ giọng hỏi.
“Giang Chỉ, mau xem Hứa đại thiếu gia kéo ngoài gì, các chuyện bí mật gì thể cho ai .”
“Nói bậy gì đó! Làm chuyện bí mật gì thể cho ai chứ.” Giang Chỉ nhịn cảm thấy buồn .
“Chúng chỉ kính rượu với các thầy cô thôi!” Giang Chỉ bổ sung một câu.
“Cái gì? Giang Chỉ còn nghĩa khí , mà gạt bọn tớ một kính rượu.”
Nói xong, Hạ Tịch mới cảm thấy hỏi chút dư thừa, hiển nhiên là hành vi của Hứa đại thiếu gia, hơn nữa nếu lúc kêu cô thì cô cũng thể
, Hạ Tịch vẫn khó thể tin hỏi: “Các ngoài thời gian dài như chỉ kính rượu, suy nghĩ chuyện khác ? Trời ạ, cơ hội hiếm như thế, xem Hứa đại soái ca của chúng thể bắt lấy thời cơ nha.”
Hạ Tịch xong vẫn cảm thấy tiếc hận.
“Tớ , thể nhỏ tiếng một chút ? Chúng còn thể cái gì chứ đều với ròi, hiện tại chúng tớ chỉ là quan hệ bạn bè bình thường.” Giang Chỉ thật sự thực nghiêm túc , cô bé cảm thấy giữa bọn họ chỉ là trai và em gái.
Ai, là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình chứ! Hạ Tịch suy nghĩ một chút, đó : “Cậu xem nam sinh trong trường của chúng , suy xét , nhiều ưu tú như .”
“Tớ cần !” Giang Chỉ hất tóc lên.
“Thật sự cần?! Cậu xem, trai bên trai , còn bên , thật trai nha, thật suy xét.”
Giang Chỉ nhàn nhạt : “Cũng . Nếu thích, thì tự tay .”
“Thật là khó một tấm lòng của tớ.” Hạ Tịch bộ đau lòng một lát. Sau đó, thấy Giang Chỉ phản ứng gì hết, lập tức thấy thú vị.