Nhìn bộ dạng cảm thấy mỹ mãn của hai, Giang Chỉ trong lòng: Nếu vượt qua, kịch bản một cái!
Giang Chỉ buông video, chợt thấy Du Du ở giường đối diện đây, trêu ghẹo : “Là ai ! Một tiếng hai tiếng cũng . Còn nữa, cho tới bây giờ nghĩ tới Chỉ Chỉ của chúng dỗ dành như ! Tớ học hỏi! Còn trò chuyện thời gian dài như .”
Nhìn đôi mắt tò mò, Giang Chỉ nghĩ thầm: Khiến cho thất vọng .
“Là ruột của tớ.” Giang Chỉ thở dài một .
“Ai!” Du Du lập tức mất hứng thú tò mò, nhưng giây tiếp theo đột nhiên dậy: “Không , là Lục Cẩm Xuyên hat? A a a a! Nam thần của tớ, Chỉ Chỉ, vì cho tớ sớm một chút, tớ còn từng gặp bộ mặt chân chính của Lục Thần ! Chỉ Chỉ, học, mà hai đưa tới ?”
“Ừ!” Giang Chỉ gật gật đầu: “Tới!”
“Sao tớ thấy? Trời ạ!” Du Du một bộ sống còn gì luyến tiếc.
“Chúng tớ đến đây một ngày =.” Giang Chỉ nhẹ nhàng .
“Đệt! Thiệt thòi lớn ! Không . Một tay xé tranh nha!”
“A? Không là fan tư sinh chứ?” Giang Chỉ Du Du với vẻ mặt là cảnh giác.
“Chỉ Chỉ, sỉ nhục sự trong sạch của như thế!” Tưởng Du ngước Giang Chỉ, cảm thấy chút tinh khiết của bản cuốn bay theo chiều gió!
“Được thôi, dù cũng chẳng việc gì sợ, thật là hội viên một trong fandom của trai đấy.”
Lần đến lượt Giang Chỉ kinh ngạc, “Cậu, là……….nhật ký chăn dê của Từ Từ?” Vẻ mặt Chỉ Chỉ khiếp sợ.
“ !” Tưởng Du chớp chớp mắt.
Giang Tiểu Chỉ ngờ, lúc bản còn sống, thể tình cờ gặp cùng chung chí hướng, nhớ đến lúc, Lục Cẩm Xuyên mấy mạng mắng, hai bọn họ song kiếm hợp bích, khiến cho đám đó ngóc đầu lên nổi.
Đây cũng thể coi như là chiến hữu cùng chung chiến tuyến nhỉ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-377.html.]
“Cô bạn, từ hôm nay chính là em thiết với !” Giang Chỉ hào sảng .
“Vậy nhanh, xem, nickname của là gì?” Ánh mặt Tưởng Du sáng rực Giang Chỉ.
“Sao và ánh trăng của Lục Cẩm Xuyên?”
“Thiên tài cô độc?”
“Cô vợ giàu của Lục Cẩm Xuyên? Không, , chắc chắn cái , là trai thích ngủ nướng hả?”
Tưởng Du đến đây, hai mắt đột nhiên mở to, bởi vì, Giang Chỉ thế mà gật đầu!
Trời ơi!
“Là , là ư! Chỉ Chỉ! Mẹ ơi!” Tưởng Du cảm thấy bản như đang đỉnh cao cuộc đời.
Mấu chốt là bọn họ còn từng chia sẻ vài mẩu chuyện về Lục Cẩm Xuyên với nữa! Chẳng qua, Tưởng Du bất chợt nhớ đến mấy việc ngu xuẩn bản từng , liền ngại ngùng lấy tay che mặt.
Trong thế giới giả tưởng, Tưởng Du sáng tạo nên một bộ tiểu thuyết đồng nhân, thêm cả vài câu chuyện xưa ,hố hố hố, khó thể thành lời, mà ngay lúc đó cô gặp một bạn vô cùng hợp ý, là, trai thích ngủ nướng!
Lý do là vì, Chỉ Chỉ thường cung cấp một vài tư liệu sống, những thế, cô còn biên tập tiểu thuyết thành truyện tranh, nhiều bức tranh chuyển thể đều là do trai thích ngủ nướng vẽ!
Nghĩ đến đây, Tưởng Du mới phát hiện , nếu thế thì chẳng !
“Oa, Giang Chỉ, những bức tranh đó của , lẽ đều là thật ! Nhanh, , , Lục Thần ở ở……”
“Khụ, khụ, khụ!” Tưởng Du kịp dứt lời, tiếng ho của Giang Chỉ truyền đến bên tai.
“Ha, ha! Khụ………. Cái đó, xem như là bí mật giữa chúng nha!” Giang Chỉ thật sự sợ hãi.
“Mấy bức tranh , chỉ đăng cho vui thôi.”
“Những câu chuyện đều là giả tưởng thôi mà, ? Thực , trai là một đàn ông thẳng như sắt, cứng như thép đó.”