Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 379

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:37:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Haizzz, hổ là tổng tài bá đạo, còn mang đồ đến cảm ơn cơ đấy, thank you nha, xem như điều, cho mượn Chỉ Chỉ một lát đấy, trai Hứa, nhớ kỹ đây, nắm bắt cơ hội!”

 

Tưởng Du xong, phóng khoáng đẩy Giang Chỉ tiến tới, chớp chớp mắt: Mình thế nào, cách tạo cơ hội cho nhỉ! He, cảm ơn !

 

Cảm cái đầu !

 

Giang Chỉ hổ, ho một tiếng:

 

“Cái đó, ngại quá, bọn họ chỉ là đang đùa thôi.” Gương mặt Giang Chỉ thoáng đỏ lên.

 

“Không .” Hứa Hành Chu mấy để ý, .

 

“Em nóng ? Uống nước nhé.” Hứa Hành Chu vặn nắp chai cho Giang Chỉ.

 

“Cảm ơn.” Giang Chỉ nhận lấy bình nước.

 

“Em……….”

 

“Thật ……..”

 

Hai đồng thời lên tiếng.

 

“Anh !”

 

“Em !”

 

Hứa Hành Chu nhếch khóe môi, dần tiến đến mặt Giang Chỉ, nhẹ giọng : “Thật thấy cái bạn em cũng khá đúng.”

 

“Cái gì?”

 

“Cái gì?” Giang Chỉ do dự, hỏi.

 

Hứa Hành Chu khuôn mặt đỏ bừng của Giang Chỉ, khóe miệng nhúc nhích. Rồi tỏ vẻ nghiêm túc mở miệng:

 

“Anh cảm thấy, bạn em phát biểu đúng, nhất định nắm bắt cơ hội. Cho nên, lời sắp đây, em thật kỹ, chẳng qua, chút yêu cầu, em chạy đó!”

 

“Được ?” Hứa Hành Chu hỏi Giang Chỉ.

 

“Được.” Chỉ Chỉ ngập ngừng vài giây, đó đồng ý.

 

Dứt lời, liền mặt Giang Chỉ gấp gáp thẳng lưng lên, bắt lấy tay cô, trịnh trọng lên tiếng:

 

“Giang Chỉ, thật thích em từ lâu.”

 

Bùm!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-379.html.]

Mặt Chỉ Chỉ lập tức trở nên đỏ rực. Sau đó, vô thức xoay rời .

 

, Hứa Hành Chu bắt !

 

“Anh nguyện dành cả cuộc đời về của , cùng em vượt qua tất cả, chẳng khác tỏ tình với em, mà bản chỉ thể vờ như quan tâm, và cũng càng thấy em một một , sẽ hối hận.”

 

Giang Chỉ thấy cả dường như đang bốc khói, đầu óc cô vốn còn đủ khả năng để phân tích xem, những lời mà Hứa Hành Chu là cái gì nữa.

 

“Giang Chỉ.” Anh tâm hồn Chỉ Chỉ cứ mải lạc lên chín tầng mây, trong lòng bất chợt lộp bộp vài tiếng, quá đột ngột , là cô, Giang Chỉ, bao giờ tình cảm với ?

 

Trong chốc lát, Hứa Hành Chu suy diễn 7749 trường hợp.

 

“Hả?” Đôi mắt Chỉ Chỉ dám thẳng Hứa Hành Chu, “Cái đó, cái đó……. Em thấy buổi huấn luyện sắp bắt đầu , định về ?”

 

Giang Chỉ lắp ba lắp bắp lên tiếng.

 

“Em gì khác để với ?” Hứa Hành Chu Giang Chỉ, hỏi tiếp.

 

“Đó, cái đó!” Giang Chỉ ngấp ngửng nửa ngày, chính lúc Hứa Hành Chu cảm thấy lẽ là bản thất bại , thì bỗng Chỉ Chỉ đáp một câu: “Em .”

 

Sau đó lập tức chạy !

 

“Em ?” Anh nghĩ nghĩ mãi vẫn thể hiểu nỗi, cô ý gì, đây là từ chối đúng ? Vậy là, đồng ý! Đồng ý!!!

 

Hứa Hành Chu mừng như điên, dù thế nào nữa, đây vẫn là chuyện .

 

“Chỉ Chỉ về , các nhanh thật đấy, bọn nhiều chuyện hơn nhiều.” Tưởng Du cà chớn trêu Giang Chỉ.

 

“Có gì để chứ?” Tai Giang Chỉ đỏ bừng.

 

“Thật là, cơ hội vụt mất, Hứa như thế là .” Tưởng Du tặc lưỡi hai tiếng, nhưng khi nhấc đầu lên, nhác thấy gương mặt của Giang Chỉ, cô tức khắc nghi ngờ hỏi:

 

“Sao mặt đỏ thế! Không cảm nắng chứ?”

 

“Không, cả! Do mới nãy chạy một đoạn nên nóng thôi!” Giang Chỉ ho một tiếng. Có đôi chút chột .

 

“Vậy thì , đến đây, lấy nước cho , đồ nam thần nhà mua đấy.”

 

Mai Mai tiến tới đưa cho Giang Chỉ.

 

“Ừm!”

 

Rất nhanh, buổi huấn luyện kết thúc. Cả đám bắt đầu lên đường, về phòng ngủ.

 

“Chỉ Chỉ, Chỉ Chỉ!”

 

Tưởng Du gọi, “Nè, hôm nay đấy? Sao cứ mơ mơ màng màng thế.”

 

Loading...