“Bình tĩnh, chúng vẫn xác nhận quan hệ.” Giang Chỉ nhỏ giọng giải thích.
“Vẫn xác nhận quan hệ? Hừ, điên mới tin .”
Hạ Tịch lạnh giọng .
“Ôi, chuyện với kẻ lừa đảo như nữa, hu hu hu! Vì t.h.ả.m nè, hu hu!”
“Được , đừng . Trong mắt ai hơn cả, vẻ mặt của mất điểm lắm đấy.” Giang Chỉ Hạ Tịch, vẻ đau khổ gương mặt bạn cô giả trân thế nhỉ.
“Ha!” Hạ Tịch chẳng để ý. “Cậu cảm thấy dễ dàng tha cho thế hả? Cậu xin , sẽ tha thứ cho .”
“Bạn học Hạ Tịch, xin ? Mình sai mà, đừng giận nữa nha? Ngoan nào! Nhé!” Giang Chỉ nhẹ nhàng dỗ dành.
Một lát , Hạ Tịch tỏ vẻ miễn cưỡng, hừ một tiếng.
“Được , hôm nay đành tha thứ cho , nhưng đó nha, nếu tương lai, hai các bất cứ sự tiến triển gì, thì nhớ cho đấy nhé, tất nhiên thể bỏ lỡ một cơ hội quan trọng như .”
“Ok, chắc chắn sẽ với đầu tiên! Đại tiểu thư ! Được !”
Hạ Tịch lúc mới lòng gật gật đầu. Sau đó, cô đột nhiên nhớ đến một việc.
“ , Chỉ Chỉ, lúc trai hình như là cho học đại học bạn trai nhỉ? Cậu đột ngột chuyện yêu đương như thế, kiểu gì cũng chạy đến hỏi tội cho xem, chắc là sẽ , c.ắ.t c.ổ đấy chứ!”
dù chính cô cũng chuyện , cho nên nhanh thôi, việc sẽ truyền đến tai Lục Thần.
“Không !” Giang Chỉ bình tĩnh đáp, nhưng trong lòng sớm nổi bão.
“Vậy, chỉ thể niệm phật cho Hứa Thần nhà thôi.” Hạ Tịch ha ha, bất chợt nghĩ, cuộc sống của Hứa Hành Chu lẽ sẽ khó khăn lắm đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-382.html.]
Dù , nếu Lục Thần mắng Giang Chỉ, lòng sẽ chẳng sung sướng gì mấy,.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, quá hai ngày, Lục Cẩm Xuyên liền vác đao chạy đến trường học. Cả tỏa lạnh, ngờ chỉ mới khai giảng một tháng, thế mà tin tức yêu đương giữa hai đứa nhóc truyền tứ phía .
Lời con bé Giang Tiểu Chỉ đồng ý đó , ôi, kẻ lừa đảo , còn cả Hứa Hành Chu nữa, thằng khỉ đó chẳng lòng gì mà, nhân lúc ở đây, tranh thủ lừa cô ngốc nhà cửa, thật đáng giận!!!
Lục Cẩm Xuyên thấy Hứa Hành Chu tiên.
“Lục Thần!” Hứa Hành Chu lễ phép, mở miệng chào hỏi.
“Ha, hôm nay tìm là vì cái gì ?”
“Biết ạ.” Hứa Hành Chu đáp.
Tiếp đó, nhanh chóng trải nghiệm ánh săm soi của Lục Thần, Lục Cẩm Xuyên dò xét một lượt từ xuống :
“Tên nhóc nhà cũng khá dũng cảm nhề.”
“Anh, em thích Giang Chỉ, em cảm thấy sẽ đàn ông nào đời thể yêu cô hơn em.”
Lời lọt tai, lửa giận trong Lục Cẩm Xuyên, lập tức bùng lên, đây là đang khiêu khích ông hả, ngay lúc trai nào đó định rap diss, Hứa Hành Chu tiếp tục bổ sung thêm một câu:
“Đương nhiên, trừ .”
“Em hy vọng bản thể tiếp nối phần tình cảm của dành cho cô mãi, em sẽ cố gắng trở thành nhiều nhân vật trong cuộc đời của cô , là một chồng, là một , cũng là một bạn.”
“Hơn nữa, , chính là em lớn lên, cho nên, bất luận là tính tình, tính cách, gia thế của em, đều thể hiểu rõ, thế nên, vấn đề xảy giữa bọn em , chắc chắn sẽ ít hơn những khác nhiều.”
Hứa Hành Chu chân thành Lục Cẩm Xuyên, từ tốn mở lời.
“Tên nhóc nhà chuyện, dễ quá nhỉ.”