“Thế vụt mất một cơ hội để nũng với em nhỉ.” Chỉ Chỉ đàn ông mặt, vui đùa .
“Vậy bây giờ thì muộn ?” Hứa Hành Chu hỏi ngược.
“Ừm, muộn .”
Họ , mỉm , ánh trăng sáng trải dài bóng của hai lên sân thể dục.
Tình cảm giữa Chỉ Chỉ và Chu Chu, cứ thế đến, bằng một cách vô cùng tự nhiên.
Ở một vùng trời khác, khi Lục Cẩm Xuyên về từ trường học, vẫn còn vô cùng tức giận. Cảm thấy củ cải trắng bản nuôi lớn mười mấy năm, mà, trong đôi chốc lơ đãng, cắp về nhà, tức phát điên lên .
Chẳng qua, một hồi suy nghĩ, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy bản cần cáu kỉnh đến thế, bất cẩn để tên nhóc thối hưởng lợi.
Hơn nữa hai đứa nhóc đó chỉ ở bên , thể quá gắt gao , dù cũng là tình yêu mới chớm, thêm cả phản nghịch tuổi dậy thì nữa, càng cấm, bọn nó càng cố chấp ở bên thôi!
Vì thế, cứ từ từ, nếu thật sự hết cách, cứ để hai tên nhóc đó tự do yêu đương, nhưng chuyện khác, khỏi mơ thì hơn.
Vừa lúc ngày mai trúng thứ bảy, chạy gặp con bé Giang Chỉ đó, chuyện cho nhẽ.
Ngay ngày hôm , Lục Cẩm Xuyên lái xe đến trường đại học, lầu, nhanh chóng gọi video qua cho Giang Chỉ.
“Anh ơi! Anh đến !” Lúc Giang Chỉ thấy , gương mặt phút chốc trở nên rạng rỡ.
“Hừ! Nếu còn tới, thì em định khi nào sẽ thông báo cho .” Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, bày tỏ bản cực kỳ đau lòng.
“Anh, em cố ý , em chuyện với như thế nào cả, thật chúng em chỉ mới xác định quan hệ thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-384.html.]
Nói đến đây, chính Giang Chỉ cũng cảm thấy bản đuối lý, dù , đó cô từng dõng dạc hứa với trai mà.
“Haizz, tên quỷ đến thế hả!” Lục Cẩm Xuyên thắc mắc vô cùng, vì cứ là thằng nhóc thối đó chứ! Cái mặt lúc nào cũng như tảng băng ngàn năm , chẳng ưa tí nào.
“Nói cho cùng, càng ngày em sẽ càng gặp nhiều , lẽ em may mắn gặp nào đó, hơn cả Hứa Hành Chu thì .” Lục Cẩm Xuyên mở miệng khuyên nhủ.
“Anh , thật sự cảm thấy như ?” Giang Chỉ Lục Thần nhỏ giọng hỏi, sống từng năm, gặp bao nhiêu , nhưng cô thấy ai ưu tú hơn Hứa Hành Chu .
Lục Cẩm Xuyên bất chợt nghẹn lời, Giang Tiểu Chỉ khá đúng. Chẳng qua vẫn cố chấp, chịu thừa nhận:
“Có thể là vì em gặp thôi, trong trường nhiều như thế, chắc chắn sẽ hơn. Còn , Chỉ Chỉ, chúng rước một con rể cửa cũng nhỉ?”
“Phụt!” Giang Chỉ trai, mất công suy nghĩ lắm nhỉ, sáng tạo một ý tưởng kỳ lạ như . “Anh, cần chia cắt uyên ương như thế .”
“Em thật sự thích tên nhóc đó ?” Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, .
“Vâng…….” Vừa xong, mặt Giang Chỉ tức khắc đỏ lên.
Thấy dáng vẻ nhức mắt của em gái, Lục Cẩm Xuyên tiếp tục mở miệng:
“Thật , cảm xúc của em lẽ là sự nhầm tưởng thôi, các em ở bên lâu thế , cũng khá nhiều năm, cho nên lỡ may em đang nhầm lẫn giữa tình bạn và tình yêu thì .”
“?” Có chuyện đó ư? Giang Chỉ chớp chớp mắt.
Ngay khi Giang Chỉ đang tự hỏi, một giọng nam khác đột ngột vang lên: “Anh Cẩm Xuyên, đến .”
Lục Thần thấy Hứa Hành Chu, sắc mặt lập tức biến đổi: “Cậu chạy đây gì?”
Hành Chu dịu dàng : “Em thấy đăng ảnh của lên diễn đàn, nên tới chỗ xem một chút, , gần đây một quán cơm tây đó, chúng qua ăn , sợ một lát nữa sẽ nhiều về phía .”