Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:37:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Hành Chu thầm nghĩ: Anh thể tới hả, công khai cạy góc tường thế mà, d.a.o động tình cảm của Giang Chỉ dành cho nữa chứ. Thật đúng là một vị trai , dốc hết nguồn lực để chia cắt bọn họ!

 

Hứa Hành Chu mới dứt lời, phía xa liền xuất hiện hai bóng dáng, đang dần tiến đến gần.

 

“Đi thôi.” Lục Cẩm Xuyên lạnh lùng lên tiếng.

 

“Đi nào.”

 

Suốt buổi uống cà phê, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy cổ họng của bản dường như nghẹn ứ.

 

Quan sát dáng vẻ hòa hợp giữa đôi uyên ương mắt, khiến trái tim thật ngừng đập!

 

“Được , hai cô đừng liếc mắt đưa tình nữa!” Lục Cẩm Xuyên oán trách.

 

“Anh?” Vẻ mặt Giang Chỉ mơ hồ.

 

Lục Thần định để Hành Chu chứng kiến cảnh trò, cho nên nhiều lời với em gái, nhưng chẳng thể mở miệng, haizzz, phiền phức.

 

“Anh Lục Thần?” Hứa Hành Chu liếc thoáng qua.

 

Phiền nữa!!!! Ai là của ! Nghe xong, gương mặt tức khắc đông cứng. Chỉ là Giang Chỉ vẫn đang còn ở đây, gì cả, chỉ thể vứt chúng đầu:

 

“Hiện tại, cả hai đứa đều là sinh viên, yêu đương cũng , chẳng qua nó cần giới hạn trong một khuôn khổ nhất định.”

 

“Dù cho hai đứa ông đây cổ hủ, thì, ông đây đấy, tóm , phép bất cứ chuyện gì liên quan đến mạng .”

 

“Anh ơi! Anh lo xa quá .” Mặt mày Giang Chỉ phút chốc đỏ rực.

 

“Ha! Anh đương nhiên yên tâm về em gái , nhưng tên nhóc , vẫn .” Lục Cẩm Xuyên khẽ khịt mũi.

 

Lia mắt hai đứa nhóc vài giây, Lục hừ một tiếng: “Được , , thôi, đừng lãng vãng mắt ông đây nữa, nhức hết cả đầu.”

 

Trà ngọt, cơm lành! Lục Cẩm Xuyên vác theo vẻ mặt nhăn nhó rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-385.html.]

 

Cứ thế, Lục Cẩm Xuyên thèm để ý đến đôi chim chích thêm, đúng hơn, bề ngoài, tỏ vẻ như chẳng quan tâm nữa. Chỉ âm thầm quan sát tiến triển của hai mà thôi.

 

Bên , học kỳ đầu tiên của năm nhất đại học, yên ả trôi qua. Giang Chỉ chào đón kỳ nghỉ đông tới.

 

Hôm nay, Giang Chỉ và Hạ Tịch vài bạn mời chơi chung. Chỉ Chỉ và Trư Trư đều đang ở trong thành thế nên liền đồng ý, cả đám cùng shopping, dạo phố.

 

Tới trung tâm thương mại, Hạ Tịch nhác thấy Chỉ Chỉ, gương mặt đầy vẻ trêu chọc:

 

“Cậu khá đấy Giang Chỉ, cây vạn tuế cuối cùng cũng nở hoa ! Trước đó là ai luôn miệng bản sẽ chẳng yêu đương , rốt cuộc lật xe nhanh nhất trong cả bọn đấy nhỉ.”

 

“Chậc chậc! Mau , cảm giác yêu đương với nam thần học đường thế nào, là vô cùng vui vẻ hả?”

 

“Bình thường thôi.” Giang Chỉ ho một tiếng.

 

“Ngượng ngùng cái gì?” Hạ Tịch dùng tay, vỗ vỗ lưng cô, đó quét mắt một lượt từ xuống , :

 

“Mình đang đợi uống rượu mừng của đó nha! Hơn nữa, phản ứng của Lục Thần khi yêu đấy, chạy đến dạy dỗ nam thần Hứa tính ?”

 

, cái bình dấm chua như Lục Cẩm Xuyên thì ai ai cũng hiểu rõ hết .

 

“Không !” Giang Chỉ suy nghĩ một lúc, .

 

“Không thật ? Lục Thần đồng ý dễ dàng như thế?” Vẻ mặt Hạ Tịch đầy tiếc nuối, “Mình còn đang chuẩn tinh thần để chứng kiến câu chuyện tình yêu một hai cơ đấy! Tiếc quá !” Hạ Tịch thở dài thườn thượt.

 

“Cậu, chính là đang thấy khác hạnh phúc chứ gì!” Trư Trư trừng mắt Hạ Tịch.

 

“Cậu vu khống nha!” Hạ Tịch phản bác. “Mình là đang hận thể khiến Hứa Thần và Chỉ Chỉ nhà chúng , mãi mãi hạnh phúc đó!”

 

Hạ Tịch xong, gương mặt lập tức nhuốm đầy vẻ hối hận: “Hôm nay vốn là ngày Chỉ Chỉ dành thời gian cho nhà của ! Hịc, , vô tình trở thành bóng đèn , phạt!”

 

Hai rôm rả một hồi.

 

Thanh âm kinh ngạc của Hạ Tịch bỗng nhiên vang lên: “Này, nhanh xem, bên !”

 

Loading...