Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 387

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:37:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc , bỗng lời tán dương từ Hứa Thu:

 

“Chỉ Chỉ, con bé càng ngày giỏi giang nha.”

 

Trong giây lát, vẻ mặt Lục Cẩm Xuyên trở nên hơn đôi chút, tự hào lên tiếng.

 

“Tất nhiên , con bé là em gái của mà.”

 

Đối với chuyện Lục Cẩm Xuyên tự khen , sinh miễn dịch từ lâu. Người nào nấy đều bày tỏ, đúng đúng, Lục Thần , cái gì cũng đúng!

 

Vốn Lục Cẩm Xuyên còn vô cùng tự hào với việc nhóc con nhà thể tự mở một buổi triển lãm tranh của riêng con bé, cho tới khi, thấy , đây là do Hứa Hành Chu dựng nên cho Chỉ Chỉ, sắc mặt , phút chốc tối sầm.

 

Hay là , Lục Thần chọc tức đến cực điểm, chỉ là bản vẫn đang ở chốn đông , nụ môi là yêu cầu bắt buộc, cơn giận bung nóc nhưng kìm nén, khiến điên lên !

 

Đặc biệt là khi thấy bầu khí vui vẻ giữa Giang Chỉ và Hứa Hành Chu, cha già họ Lục, bỗng chốc cảm thấy khổ sở vô cùng: Nhãi con nhà bắt đầu bí mật , ôi, thật khó chịu quá .

 

“Anh, ?” Hoàn thành thủ tục các thứ xong, Giang Chỉ bỗng chốc thấy cả ông nhà toát đầy vẻ buồn tủi.

 

Lục Cẩm Xuyên liếc cô em gái lương tâm nhà , còn hỏi gì hả?! Hừ hừ!!

 

“Phòng triển lãm là do Hứa Hành Chu xây cho em ?” Anh rốt cuộc, nhịn nỗi nữa.

 

Giang Chỉ thấy kịp trai , đành đáp: “ ạ.”

 

“Xem , em thích nó nhỉ.” Lục Cẩm Xuyên cảm thấy tức giận, vì bản sớm nghĩ đến chuyện , xây cho Giang Chỉ một cái phòng triển lãm, vô ý tên nhóc thúi Hứa Hành Chu giành mất.

 

Lục Thần Giang Chỉ tiếp tục : “Hay là cho em một căn phòng to hơn cả phòng triển lãm nữa nhá!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-387.html.]

 

??? Giang Chỉ Lục Cẩm Xuyên, đến chuyện cũng so đo ?

 

“Anh, cái đó, cần .” Giang Chỉ gãi gãi đầu.

 

“Sao, ghét bỏ trai của em đấy hả? Có khác , nên chê trai em .” Tích tắc, Lục Cẩm Xuyên biểu diễn một màn ghen tuông lồng lộn cực kỳ nhuần nhuyễn.

 

“Anh, trẻ con quá.” Giang Chỉ bất đắc dĩ .

 

Ngay lúc em hai đang chuyện, Hứa Hành Chu chợt chạy tới, chào Cẩm Xuyên, Lục Cẩm Xuyên quyết định ngoắt đầu .

 

Thấy dáng vẻ đó của Lục Thần, bờ mi của Hứa Hành Chu liền nâng lên đôi chút, liếc Giang Chỉ, Chỉ Chỉ trả lời bằng một ánh mắt khác, hiệu về phía phòng triển lãm.

 

Nháy mắt, Hứa Hành Chu bắt tín hiệu của cô.

 

Anh trai đang tức giận, tất nhiên là dỗ dành, cho nên, Hứa Hành Chu nhanh chóng đổi phong cách, nào là cái gì cũng đều vì cho em gái, ở trong lòng em gái, trai luôn là quan trọng nhất.

 

Tiếp đó, bắt đầu trách móc với Lục Cẩm Xuyên, Giang Chỉ quan tâm thế nào, cứ mải đặt trai ở vị trí đầu tiên, Chỉ Chỉ thôi mà cũng ngơ ngẩn.

 

Lục Cẩm Xuyên Hứa Hành Chu phát biểu xong, cảm xúc u ám lập tức biến thành miễn cưỡng tức giận.

 

Xem trong lòng Chỉ Chỉ vẫn là quan trọng nhất, chẳng qua còn cảm thấy khó chịu với lời của Hứa Hành Chu.

 

Vì thế giáo d.ụ.c thằng nhóc đó một hồi, thấy Hứa Hành Chu gật đầu lia lịa, thái độ nhận sai , đến lúc , Lục Thần mới buông tha.

 

“Thôi, nên gì thì .” Cơn giận của Lục Cẩm Xuyên phút chốc tiêu tan, hừ, trong lòng em gái, vẫn là quan trọng nhất mà. Hứa Hành Chu nhận vấn đề nhanh đó.

 

Giang Chỉ trai, Chu Chu. Khẽ thở dài một , thôi, để cho hai tự xử với , cô chẳng quan tâm nữa .

 

Loading...