Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 393

Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:37:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nếu em dọn ngoài thì cứ , dù già mà, thể chăm sóc chu đáo cho em nữa.” Cả phút chốc trở nên trống rỗng.

 

Lúc đầu, Giang Chỉ còn cảm thấy khó chịu, nhưng khi đến đây, thấy gương mặt buồn bã và dấu hỏi lớn đang hiện hữu trán của ông nhà , cô đành ngập ngừng hỏi:

 

“”Ai với là em rời thế??”

 

Lời của Giang Chỉ lọt tai, đôi đồng t.ử của Lục Cẩm Xuyên liền giãn , vẻ mặt trầm trọng: “Không là em như ?”

 

Hả??? Giang Chỉ trợn tròn mắt trai , cô khi nào?

 

Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ, nhanh phát hiện vấn đề, đây chỉ là tưởng tượng của thôi ?

 

“Anh….” Giang Chỉ do dự, Lục Cẩm Xuyên.

 

“Vậy em sẽ rời xa ?” Luc Cẩm Xuyên vui mừng.

 

Giang Chỉ gật đầu.

 

Lục Thần vô cùng vui vẻ, dùng ánh mắt lấp lánh cô em gái nhà : “Vừa sai, em cứ coi như bản vẫn thấy gì nhé, hai đứa mà con, sẽ tận tình giúp hai đứa chăm sóc chúng.”

 

Giang Chỉ??? Cô nhớ là tốc độ đổi đề tài của trai cô nhanh đến đấy.

 

Hơn nữa, em bé? Chuyện đó vẫn còn xa lắm, cô học xong .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-393.html.]

Lục Cẩm Xuyên chẳng thèm để ý đến ánh mắt kỳ quái của Giang Chỉ, chung, tảng đá trong cuối cùng cũng rời xuống . Cho nên, Lục Thần tiếp tục theo đuổi cuộc sống vô ưu vô lo của bản đây.

 

Thời gian tựa như cơn gió, ba năm nữa trôi qua. Giang Chỉ đến việc ở viện nghiên cứu, để thuận tiện cho công việc hàng ngày, bọn họ chuyển sang một căn nhà mới khác, căn nhà do Lục Cẩm Xuyên vung tiền mua .

 

Gần đây, Lục Cẩm Xuyên hầu như dừng hẳn công việc phim của , chỉ thỉnh thoảng dạo, tham gia vài vở diễn, căn bản mấy khi ngoài.

 

Còn Giang Chỉ thì đang bận rộn với một dự án nghiên cứu cực kỳ khó khăn. Có thể xem như, cô việc liên tù tì trong vòng một tháng, chút thời gian rảnh, Lục Cẩm Xuyên kiểu gì cũng sẽ gọi điện đến:

 

“Em ở viện nghiên cứu cả ngày như thế gì? Vất vả quá, Chỉ Chỉ, nhà chúng nhiều tiền đấy, là em đổi sang một công việc khác ? Nếu , em ở nhà luôn cũng , em thích vẽ tranh ? Anh trai tiền, trai nuôi em mà.”

 

Người cha già như Lục Cẩm Xuyên chẳng chịu đựng thêm nữa, đó là công việc tồi tàn gì chứ?, đây chính xác là tiếng lòng của Lục Cẩm Xuyên, nếu sợ Chỉ Chỉ cảm thấy buồn bực, phọt mấy lời ngoài từ lâu .

 

“Anh , đây là công việc yêu thích của em, dự án sắp kết quả nên sắp tới công việc của em mới bận thêm đôi chút, nhưng đối với em, nó đáng.” Giang Chỉ nghĩ đến đó, nụ lập tức hiện lên môi cô.

 

“Hừ!” Lục Cẩm Xuyên thấy bản chẳng cách nào để thuyết phục em gái, cuối cùng chỉ thể thở dài thườn thượt một .

 

Haizz, dù gì cũng thể khiến con nhóc đó theo ý của , vì thế, chỉ đành chăm chỉ nấu vài món ăn ngon, bồi bổ cho Giang Chỉ thôi.

 

Bây giờ Giang Chỉ thậm chí còn bận hơn cả đoạn thời gian mà cô mới chuyển tới nhà mới. Đến thời gian chuyện điện thoại cũng .

 

Hôm nay là sinh nhật của Lục Cẩm Xuyên, Giang Chỉ về , tuy , nhưng trong lòng vẫn cảm thấy đôi phần chua sót.

 

Chỉ là ngờ, ngay giữa đêm, một tin tức bất ngờ nổ .

 

“Chị cái gì?!” Lục Cẩm Xuyên dương như thanh âm phát từ điện thoại cho kinh sợ. Giang Chỉ tặng cho một hành tinh, là ý gì chứ?

 

Loading...