BA CHỊ EM XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI GIỮA MÙA ĐÔNG TỪ ĐÓI NGHÈO ĐẾN NO ẤM - Chương 20: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-20 02:13:09
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứu Bạch Y Công T.ử Hoàn Nhân Tình
Giang Hiểu Vũ cau mày về phía đó, vì một cây rừng che khuất nên thật rõ, nhưng một chiếc xe ngựa đang dừng bên cạnh quan đạo.
Một mặc bạch y, dựa xe ngựa, một hán t.ử hắc y thì đang cầm trường kiếm chiến đấu với bốn năm .
Giang Hiểu Vũ tuân theo nguyên tắc gây thị phi, định về phía Đông từ khu rừng sườn núi, xuống núi nữa, dù một khi ngoài sẽ khác phát hiện, đến lúc đó mà chuyện g.i.ế.c diệt khẩu thì thật phiền phức.
Dù bản hề sợ hãi, nhưng rước phiền phức cũng là một trải nghiệm vô cùng khó chịu, hơn nữa tiểu còn nhỏ, võ lực giá trị cao, tiểu là một đứa bé đầy một tuổi, vì sự an nguy của , tự nhiên là định tay.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Vả , trải qua những tháng ngày t.h.ả.m khốc ở mạt thế, Giang Hiểu Vũ thật sự còn lòng từ bi mà cứu giúp kẻ khác, để vì khác mà rước họa cho nhà.
Thế nhưng, đúng lúc nàng định xoay rời , Giang Hiểu Vũ chợt nhận mặc bạch y , chẳng chính là vị công t.ử giúp tiểu nàng liệu thương trong khách điếm cách đây lâu đó ?
Còn nhớ khi đó tặng tiểu một viên Tục Cốt Đan, Giang Hiểu Vũ chút do dự, rốt cuộc là nên cứu cứu đây?
Nếu cứu, thì vẻ quá ư m.á.u lạnh, cũng giúp , mặc dù do cầu xin.
nếu cứu, rõ ràng kẻ đến ám sát phận cũng chẳng tầm thường, như dễ rước họa .
Ngay khi Giang Hiểu Vũ vẫn còn đang do dự, một tiếng kêu t.h.ả.m thiết khiến nàng giật hồn, còn kèm theo một tiếng kinh hô của vị công t.ử .
Giang Hiểu Vũ vội ngẩng đầu lên, chợt thấy vị bạch y công t.ử đang một tay ôm lấy cánh tay thương, lùi phía , né tránh công kích của thích khách.
Haizz, thôi , là ngươi từng giúp tiểu , cũng thể trơ mắt ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t tại đây. Hôm nay cứu ngươi một mạng, xem như trả nhân tình .
Nghĩ đoạn, nàng lấy từ gian một mảnh vải đen, bịt kín mặt, chỉ lộ đôi mắt, lấy cung tiễn trong gian .
Dưới sự che chắn của rừng cây, nàng bước xuống núi, cho đến khi cách nơi giao chiến năm sáu mươi mét, liền giương cung lắp tên, "vút vút vút" liên tiếp ba mũi tên bay .
Trên quan đạo chân núi vang lên mấy tiếng kêu thảm, khóe miệng Giang Hiểu Vũ khẽ cong lên, nàng hài lòng với tài b.ắ.n cung của , nội lực, thị lực của nàng , chỉ cách vài chục mét thế , b.ắ.n trúng vài vẫn dễ dàng.
Cùng lúc ba tên b.ắ.n trúng, tự nhiên cũng kinh động đến mấy bên cạnh xe ngựa.
Vị bạch y công t.ử đang né tránh trường kiếm của thích khách, bỗng nhiên bên tai truyền đến mấy tiếng xé gió, còn kịp phản ứng, tên thích khách gần nhất mắt chợt khựng , hơn nữa cổ còn cắm một mũi tên.
Hai tên thích khách phía cũng ngừng động tác, hình cứng đờ đổ sập xuống đất.
Cảnh tượng khiến bạch y công t.ử sững sờ, ngay lập tức ngẩng đầu về phía rừng cây sườn núi, nhưng phát hiện bất cứ điều gì.
Lôi Đại mặt đầy cảnh giác hai tên thích khách áo đen còn , chậm rãi lùi về bên cạnh bạch y công tử.
“Công tử, xem tay là địch nhân!”
Hai tên thích khách áo đen còn cũng mặt đầy cảnh giác về phía rừng cây, nhưng vẫn thấy nào.
lúc bọn chúng đang do dự nên rút lui , hai tiếng xé gió truyền đến, hai theo bản năng né tránh, nhưng quá muộn, hai mũi tên bay tới cực nhanh trong chớp mắt xuyên thẳng n.g.ự.c hai .
Nhìn thành quả của , Giang Hiểu Vũ hài lòng, đây là cây cung nặng mà nàng tìm ở tiệm rèn, cần nhiều sức lực mới thể kéo , nên lực đạo mũi tên b.ắ.n tự nhiên càng mạnh mẽ, tốc độ cũng nhanh hơn.
Bởi mấy tên thích khách áo đen căn bản thể tránh khỏi những mũi tên nàng b.ắ.n .
Đã thấy thích khách đều c.h.ế.t hết, Giang Hiểu Vũ lúc mới thong thả bước khỏi rừng cây, cũng bạch y công t.ử và hộ vệ của , mà thẳng đến bên cạnh mấy tên thích khách áo đen bắt đầu lục soát thi thể.
, là lục soát thi thể, tay , thì cũng cần chút thù lao chứ? Nàng rút những mũi tên mấy tên thích khách áo đen , lau sạch vết m.á.u y phục của bọn chúng cất , đó mới bắt đầu tìm kiếm bọn họ.
Nhìn mười mấy tờ ngân phiếu trong tay, Giang Hiểu Vũ hài lòng, hôm nay tay cũng tệ, mấy tờ ngân phiếu cộng cũng hơn năm trăm lượng, lỗ.
Ngoài ngân phiếu phát hiện thêm bất cứ thứ gì khác, xem những cẩn trọng! Bọn chúng ôm chí t.ử đến ám sát, để chút manh mối nào.
điều liên quan đến Giang Hiểu Vũ, nàng liếc vị bạch y công t.ử và hộ vệ áo đen vẫn đang bên cạnh xe ngựa.
“Không để chứng cứ hữu ích nào cả, các ngươi cũng mau rời thôi! Ta cũng đây!”
Nói xong, nàng thi triển khinh công hướng lên sườn núi, thoáng cái biến mất mắt bạch y công t.ử và hộ vệ áo đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-chi-em-xuyen-ve-co-dai-giua-mua-dong-tu-doi-ngheo-den-no-am/chuong-20.html.]
“Công tử, ngài nhận nữ t.ử là ai ?”
Hoàng Phủ Dục “ha ha” .
“Đây là đến trả nhân tình đây mà, nhưng nàng lộ mặt, rõ ràng là chúng im miệng, !
Thôi , thôi! Mau rời khỏi đây, lão Tam g.i.ế.c thì cam tâm mà!”
Lôi Đại gật đầu, vội vàng kéo xe ngựa, đỡ Hoàng Phủ Dục lên xe, phi nhanh về huyện Lai Vân.
Giang Hiểu Vũ ẩn trong rừng cây, thở dài một , nàng thể giấu vị bạch y công t.ử , nhưng nàng vì trả nhân tình, thì cứ thế !
Nàng gỡ mảnh vải mặt xuống, men theo sườn núi về hướng huyện Lai Vân.
Khi nàng trở về nhà ở huyện Lai Vân, Giang Thừa Ngạn đang một tay bế tiểu nha đầu trong nhà, còn kèm theo tiếng của Giang Trình Tuyết. Nghe thấy tiếng bước chân, đầu mà cất tiếng .
“Ôi chao, tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng về ! Nếu về nữa, sẽ tiểu tổ tông giày vò đến c.h.ế.t mất!”
Giang Hiểu Vũ bật vén rèm bông bước đại sảnh, đón lấy tiểu nha đầu từ tay Giang Thừa Ngạn.
“Tay thương, gân cốt động chạm cần trăm ngày để lành, mới nửa tháng, vẫn nên cẩn thận một chút, đừng tùy tiện ôm con bé! Đến lúc chạm vết thương ở tay , sẽ lúc chịu đấy!”
Giang Trình Tuyết lòng Giang Hiểu Vũ liền im bặt, vùi mặt lòng nàng cũng tiếng nào.
Giang Hiểu Vũ mỉm , tiểu nha đầu đặc biệt thích quấn lấy nàng, rời một lát thì còn tạm , nhưng chỉ cần thời gian dài hơn, tiểu nha đầu nhất định sẽ đòi tìm nàng.
Giang Thừa Ngạn bất lực thở dài một .
“Đệ thì cũng ôm con bé , nhưng chịu nổi nó ! Nhìn nó thương tâm như , cũng đành lòng để nó tiếp, đành một tay ôm nó.
Cũng may chúng dị năng hệ Lực lượng, chứ tỷ thử xem, gì đứa trẻ bảy tuổi nào một tay bế một đứa bé sơ sinh, nó cũng sức lực đó chứ?”
Giang Hiểu Vũ cạn lời Giang Thừa Ngạn tự khen .
“Ừm, đúng, Giang Thừa Ngạn nhà là một ca ca thương yêu bụng, Tuyết Đoàn?”
Vừa , nàng còn đưa ngón tay chọc nhẹ mũi tiểu nha đầu, khiến tiểu nha đầu khanh khách.
Giang Thừa Ngạn cũng tới, chọc chọc má nhỏ của tiểu nha đầu.
“Tiểu , tỷ tỷ ngoài là chuyện cần đó, chúng thể nháo nữa ?”
Tiểu nha đầu hiểu , dù thì nàng cứ trong lòng Giang Hiểu Vũ hì hì chơi đùa, Giang Thừa Ngạn cũng rõ tiểu rốt cuộc hiểu .
“Cũng đến giờ , nấu cơm đây! Đệ cứ ôm con bé , con bé chỉ nhận mỗi thôi!”
Giang Hiểu Vũ mỉm dậy .
“Thôi , cho, cứ ôm con bé theo bếp, chỉ cần ở gần, chắc con bé sẽ quấy phá !”
Ba đến bếp, để Giang Thừa Ngạn ôm tiểu nha đầu bếp lò nhóm lửa, Giang Hiểu Vũ múc một ít bột mì, nhào thành bột, nàng định tối nay mì ăn.
Thời tiết lạnh thế , ăn một bát mì nước dùng cũng dễ chịu, tiểu nha đầu dường như đặc biệt thích ăn mì, một đứa trẻ đầy một tuổi mà cũng ăn ít.
Sau khi ăn cơm xong, trở đại sảnh xuống, Giang Thừa Ngạn .
“Tỷ , thấy chúng nên mua một đầu bếp nữ nấu ăn ! Sau tỷ cũng cần nấu cơm nữa! Ồ đúng , mua thêm một tiểu nha giặt giũ, cũng giúp chúng trông tiểu .”
Giang Hiểu Vũ xong cũng thấy tệ, đừng là hai tỷ bọn họ đến từ hậu thế, quen mua bán , ha ha.
Thời mạt thế, việc mua bán còn ít ? Không ít phàm nhân vì sống sót, dị năng, chỉ thể nương tựa dị năng giả, chuyện gì mà từng thấy qua?
Vì hai tỷ Giang Hiểu Vũ đối với việc mua về hầu hạ , chút cảm giác thích hợp nào, càng cảm thấy lương tâm bất an.