BA CHỊ EM XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI GIỮA MÙA ĐÔNG TỪ ĐÓI NGHÈO ĐẾN NO ẤM - Chương 96: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-20 15:26:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn Tết

“A, sư phụ quá đáng!”

Cùng với tiếng kinh hô , Giang Thừa Ngạn hoa lệ ngã xuống cách đó xa.

Lão đạo sĩ hừ một tiếng.

“Gặp vi sư mà nghĩ đến việc hỏi thăm lão già một tiếng, điều nghĩ đến đầu tiên là hồng bao, bất hiếu, thật là bất hiếu mà!”

Lão đạo sĩ lắc đầu nguýt nguýt tự tự , còn vẻ đây đau lòng.

Giang Thừa Ngạn bật dậy như cá chép hóa rồng, phủi phủi bụi , bĩu môi.

“Sư phụ, bảo thiên vị mà còn sai ? Đồ nhi rõ ràng thấy tỷ tỷ cũng hỏi hồng bao, đồ nhi ?”

Lão đạo sĩ vẫn điềm nhiên như thần tiên Giang Thừa Ngạn đang bước tới.

“Ngươi thể so với tỷ tỷ ngươi ? Tỷ tỷ ngươi là nữ tử, tự nhiên cưng chiều . Vi sư ba đồ , ngươi và đại sư của ngươi đều là nam tử, đều sẽ kế thừa đạo quán của vi sư, thì về tài sản của vi sư, chẳng đều là của ngươi và đại sư ngươi ? Vậy thì tỷ tỷ ngươi sẽ chẳng nhận gì, cho nên, vi sư cho tỷ tỷ ngươi nhiều đồ hơn, cưng chiều nàng hơn thì đúng?”

Giang Thừa Ngạn lão đạo sĩ xong, lúc mới hậm hực xuống một bên, chìa tay .

“Dù là , cũng thể cho đồ nhi hồng bao chứ! Dù cũng là ăn Tết mà!”

Giang Hiểu Vũ mỉm , lấy một trong những hồng bao trong tay , ném về phía Giang Thừa Ngạn.

“Sư phụ cho , bảo đưa cho các ngươi, thấy gấp gáp thế, cầm lấy !”

Giang Thừa Ngạn vươn tay bắt lấy hồng bao bay tới, bật .

“Sư phụ, thật sự quá ! Yên tâm, đến lúc đó đại sư chịu hiếu kính , đồ nhi đây, đồ nhi nhất định sẽ hiếu kính !”

Lão đạo sĩ ha ha, kỳ thực thật sự bận tâm đồ hiếu kính , đời sống cũng đủ , nếu ngày nào đại nạn tới, tự nhiên sẽ trực tiếp vũ hóa phi thăng, cần đồ hiếu kính.

“Được , dẻo mồm dẻo miệng quá. Vi sư thấy ngươi cũng lười biếng, giờ mười một năm nội lực , tệ. Hai chị em các ngươi tu luyện tốc độ nhanh, so với cái tên ngốc đại sư thì nhanh hơn nhiều.”

Lão đạo sĩ trở về, Giang Hiểu Vũ và Giang Thừa Ngạn tự nhiên vui mừng. Có một trưởng bối ở bên cạnh, điều ở kiếp mạt thế , hai chị em là khao khát nhất, nhưng lúc đó cha đều còn, khao khát cũng vô dụng.

Xuyên tới thế giới , lúc đầu gia gia dẫn theo gia đình chú ba rời , chú hai và nhị thẩm cũng còn, hai chị em tiếc nuối trong lòng thì là giả dối.

Có lẽ là sự khao khát tình của hai từng trải qua mạt thế ! Luôn một trưởng bối để dựa dẫm, cần việc gì cũng tự hai chị em lo toan.

Hiện giờ sư phụ ở đây, họ giống như một chỗ dựa tinh thần , dù bận rộn bất cứ chuyện gì cũng , chỉ cần phía , bản thể an tâm.

Cảm giác lẽ khác thể cảm nhận , thậm chí còn cảm thấy trưởng bối ở bên, việc gì trưởng bối cũng xen , khiến bản bực bội, thoát khỏi sự kiểm soát của trưởng bối.

trong lòng những mất , trưởng bối giúp đỡ, họ vô cùng mong chờ tiền bối nâng đỡ cho .

Năm Duệ Đế thứ hai mươi ba đến, sáng sớm Giang Hiểu Vũ dẫn Giang Thừa Ngạn và Giang Trình Tuyết dậy. Đầu tiên là tranh thủ lúc trời sáng, hai chị em luyện võ một lượt, đó mới rửa mặt chải đầu, đến tứ tiến viện bái niên lão đạo sĩ.

Lão đạo sĩ tự nhiên dậy từ sớm , hai chị em luyện võ ở tiền viện đều , hài lòng với việc hai đồ chăm chỉ luyện tập ngừng. Học võ vốn dĩ giống như chèo thuyền ngược dòng, tiến ắt lùi, khi công phu đại thành tuyệt đối thể lơ là.

Giang Hiểu Vũ dẫn Giang Thừa Ngạn và Giang Trình Tuyết cùng quỳ xuống khấu đầu lão đạo sĩ.

“Cung chúc sư phụ tân niên khoái lạc, vạn sự như ý, tâm tưởng sự thành, long mã tinh thần, tiếu khẩu thường khai, hảo sự liên miên…!”

Giang Hiểu Vũ thì đỡ hơn, khấu đầu hai câu cát tường dậy.

Giang Thừa Ngạn thì , những câu ho cứ liên tục tuôn . Lúc đầu lão đạo sĩ còn mỉm lắng , nhưng tiểu đồ ngừng tuôn thành ngữ, lườm y một cái nên lời, lập tức phất trần vung lên.

“Được , lão đạo sĩ , đừng nữa, mau dậy ! Này , đây là hồng bao cho ngươi, ôi chao, lão đạo coi như sợ ngươi !”

Nói lão đạo sĩ còn vẻ lau mồ hôi, khiến Giang Hiểu Vũ khỏi buồn , hóa sư phụ sợ lải nhải a!

Sau đó Giang Trình Tuyết sự hướng dẫn của Giang Hiểu Vũ khấu đầu lão đạo sĩ. Lão đạo sĩ cũng yêu thích tiểu nha đầu, từ trong lòng móc mấy tờ ngân phiếu.

“Tuyết Đoàn ! Lại đây, lão đạo tuy rằng nhận con đồ , e rằng cũng thể nhận con đồ , con cầm lấy mấy tờ ngân phiếu , đợi con lớn lên thì của hồi môn !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-chi-em-xuyen-ve-co-dai-giua-mua-dong-tu-doi-ngheo-den-no-am/chuong-96.html.]

Giang Trình Tuyết thực sự hiểu lời lão đạo sĩ , vui vẻ nhận lấy mấy tờ ngân phiếu, đầu liền đưa cho Giang Hiểu Vũ.

Giang Hiểu Vũ cũng cạn lời, sư phụ đúng là lão bất tôn, Tiểu Tuyết Đoàn mới bé tí mà cho nàng của hồi môn ?

Tuy nhiên nàng vẫn nhận lấy ngân phiếu, kỹ thì giật , mỗi tờ ngân phiếu đều một vạn lượng, tổng cộng năm tờ ngân phiếu, là năm vạn lượng bạc ?

“Sư phụ, cái …!”

Giang Hiểu Vũ còn hết lời, lão đạo sĩ xua tay.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Vi sư mệnh trung chú định chỉ ba đồ , hai chị em các ngươi đều lão đạo nhận truyền đồ , điều đối với Tuyết Đoàn mà … tuy rằng gì, nhưng lão đạo trong lòng an tâm! Cho nên cho nàng thêm chút bạc, cũng coi như bù đắp một hai ! Đừng từ chối!”

Giang Thừa Ngạn cũng ghé đầu qua xem.

“Nếu sư phụ , thì cứ nhận ! Sau tiểu chắc chắn lo lắng về tiền bạc nữa ! Đến lúc nàng xuất giá thì cũng hơn mười năm nữa, lúc đó hai chúng sắm sửa thêm cho nàng, tiểu chắc chắn sẽ hạnh phúc!”

“Hạnh phúc!”

Tiểu Tuyết Đoàn vẫn hiểu rõ, ca ca tỷ tỷ đang chuyện, ca ca hai chữ hạnh phúc, cũng theo một câu hạnh phúc!

Có Tiểu Tuyết Đoàn pha trò, Giang Hiểu Vũ cũng còn vướng mắc nữa, đó ba cùng lão đạo cùng chịu sự bái niên của một loạt hạ nhân trong phủ.

Lão đạo sĩ và Giang Hiểu Vũ, đương gia, cũng chi một khoản tiền để bao hồng bao cho .

Ăn Tết , đương nhiên ngoài bái niên, Giang Hiểu Vũ là nữ tử, tự nhiên một nơi thích hợp để nàng . Mấy nhà hàng xóm ở lão trạch t.ử , Giang Hiểu Vũ phái Giang Thừa Ngạn mang quà tới bái niên.

Hiện tại việc xây dựng lão trạch t.ử vẫn công triệt để, tân trạch t.ử cũng chỉ xây hơn một nửa, ước chừng đến Tết mới công.

Hiện giờ đang ăn Tết, nhà họ Lôi cũng về quê ăn Tết , cho nên trong thời gian , tân trạch t.ử đều do Triệu thúc và của Trần Kỳ trông coi, đến khi đó Giang Hiểu Vũ sẽ đưa cho họ một ít tiền bạc là .

Giang Thừa Ngạn khi từ mấy nhà hàng xóm cũ trở về thì ngoài nữa, đến mùng ba Tết, hai dẫn Tiểu Tuyết Đoàn đến nhà họ Phùng bái niên.

Mùng bốn Tết, Giang Hiểu Vũ dẫn Giang Trình Tuyết và Giang Thừa Ngạn cùng đến nhà Quách phu nhân bái niên.

Đến đây, ba chị em coi như nhàn rỗi, họ ở huyện Lai Vân quen nhiều , tự nhiên cũng cần bận rộn nhiều.

Cho đến mùng sáu Tết, Giang Thừa Ngạn bắt đầu cuộc đời học trò của năm Duệ Đế thứ hai mươi ba.

Và cũng chính ngày , Hoàng thành Thát Đát phương Bắc quân đội Đại Hạ công phá . Nhan tướng quân sự hỗ trợ của ám thám Phạm và Hoàng Phủ Dục, công hạ Hoàng thành Thát Đát.

Trong mấy vị hoàng t.ử Thát Đát lúc chỉ còn một vị, tam hoàng t.ử Thát Đát dẫn tàn binh bại tướng chạy trốn về vùng đất Mạc Bắc, từ đó ba châu mười hai huyện phương Bắc Thát Đát chiếm giữ gần trăm năm Đại Hạ thu phục.

Nhan tướng quân cửa Hoàng thành Thát Đát, cung thành Thát Đát nguy nga.

“Phạm , ngươi cung thành thể giữ ! Nếu tháo dỡ thì thật sự chút đáng tiếc!”

Phạm cũng cung thành Thát Đát với ánh mắt u trầm, thở dài một tiếng.

“Cung thành xây dựng theo kiểu mẫu Hoàng cung Đại Hạ của chúng , nếu giữ , chỉ thể hành cung của Hoàng thượng, nếu thì chỉ thể tháo dỡ, bởi vì ngoài Hoàng thượng , bất kỳ ai cũng tư cách ở bên trong!”

Nhan tướng quân cũng ý đó, suy nghĩ một chút .

“Chúng cùng một phong tấu chiết gửi về Kinh thành, giao cho Hoàng thượng định đoạt !”

Phạm gật đầu, Hoàng Phủ Dục đang một bên.

“Nhị công t.ử chuẩn khi nào hồi kinh?”

Hoàng Phủ Dục ôn hòa một tiếng.

“Tạm thời vội, Hoàng bá phụ lúc phái tới từng , nhiều năm như ủy khuất ngươi , cho nên Hoàng bá phụ bảo hộ tống ngươi hồi kinh!”

Phạm lúc mới gật đầu.

“Được thôi, cùng về , cũng nhớ nhà !”

 

Loading...