Tạ Trì tới đây, ánh mắt chợt tối , việc đến trong tù mà vẫn còn thể chứng tỏ những bằng chứng mà cảnh sát nắm trong tay cũng chỉ đủ để giam giữ ngần thời gian mà thôi. Có thể lúc ban đầu họ cố gắng moi thêm điều gì đó từ nhưng cuối cùng họ thành công.
“Nhà họ Vương phái tên tay cũng là khả năng, chỉ là...” Tạ Trì ngước mắt lên Kim Mê đang ở phía đối diện: “Với dáng vẻ hiện tại của em, căn bản cách nào vạch trần .”
Cảnh sát chắc chắn sẽ tin chuyện chuyển đổi linh hồn , họ cần trong tay bằng chứng thì mới thể bắt .
Đối với chuyện , Kim Mê cảm thấy phiền não, đoán chắc đột nhập nhà của cô chính là Vương Tùng, nhưng hiện tại mặc dù là ai những cũng chẳng thế gì cả.
Tạ Trì lo lắng cô sẽ lén lút tự tiếp cận với Vương Tùng nên lên tiếng nhắc nhở: “Người nguy hiểm, em tránh xa một chút. Mặc dù hiện tại chúng lý do gì để bắt , nhưng chỉ cần Đặng Chấn Văn sa lưới chúng lập tức thể kéo theo cả ngoài.”
Nhà họ Vương sai g.i.ế.c Đặng Chấn Văn nhiều như , chắc chắn sẽ giữ kín như bưng ở mặt cảnh sát giống như Vương Tùng.
Bản yếu như nào, Kim Mê là hiểu rõ nhất, kiếp chỉ với hai ba cú cô Vương Tùng khống chế, cô một chút cơ hội đánh trả phản kháng nào, thế thì cô còn thể nghĩ đến việc tìm đến : “Anh cứ yên tâm , em là , em sẽ ẩu càng như thế .”
Tạ Trì: “…”
“Anh mới là đừng nên chọc giận , tên lợi hại, là từng huấn luyện đó.”
Tạ Trì mở ngăn kéo và cất giấy vẽ, bút vẽ , đồng ý: “Em yên tâm, hiện tại đang sợ c.h.ế.t nhưng tin mấy Thẩm Xác nhất định thể bắt Đặng Chấn Văn.”
“Ừ.”
“Thôi bây giờ chúng ngủ , muộn lắm .”
Kim Mê: “…”
Tại thể ngoắt sang chuyện khác nhanh như thế ?
“Sao thế, em vẫn ngủ ?” Tạ Trì lên, thấy cô vẫn còn tại chỗ thì dừng cô: “Hay là em ngủ ở đây?”
Kim Mê: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-la-toi/chuong-232.html.]
Câu ý nghĩa giống như cô đang nghĩ ? Là do cô đen tối là do Tạ Trì hổ?
Cô ha hả hai tiếng với Tạ Trì: “Em cái sở thích nha, với chỗ cũng giường.”
Tạ Trì cô với ánh mắt đầy hàm ý sâu xa: “Cũng nhất thiết ở giường.”
Kim Mê: “…”
Cô mà, hổ chính là Tạ Trì.
Nhìn thấy cô xoay về phía cửa, Tạ Trì nhếch môi đuổi theo, đến bên cạnh cô, : “Em yên tâm , ý là ngủ theo kiểu đơn thuần, sẽ gì em .”
Tạ Trì quả thật , yên phận ngoan ngoãn ở bên cạnh Kim Mê. dù thì hai tối hôm qua mới ở chính chiếc giường , cứ thế thế mãi giờ Kim Mê thật sự khó thể bình tâm thoải mái cho .
“Em buồn ngủ ?” Tạ Trì nhắm mắt và hỏi một câu: “Có ban ngày em ngủ nhiều quá ?”
“...” Kim Mê lên tiếng trả lời, giả vờ như là ngủ.
Tạ Trì thấy cô đáp , mở mắt đó liếc cô một cái.
Thấy cô đang nghiêm túc giả vờ ngủ say, trong mắt Tạ Trì chợt hiện lên ý , tiến tới gần hôn cô một cái: “Ngủ ngon.”
Lông mi Kim Mê khẽ run, nhưng cô vẫn mở mắt.
Tạ Trì trở về vị trí của và dần dần chìm giấc ngủ, mãi cho đến khi nhịp thở của trở nên đều đặn, Kim Mê lúc mới mở mắt .
Thành thật mà thì cho đến bây giờ cô vẫn chút tin và Tạ Trì ngủ với , nhất là khi cô Tạ Trì chính là bé mà cô gặp du thuyền.
Rõ ràng gặp mặt, vẫn còn nhỏ như , bây giờ đột nhiên biến thành chồng cô, chuyện còn còn khiến cô khó tin hơn cả việc lúc khi cô thấy đứa cháu đang học cấp ba của bất ngờ sinh hai đứa con.
Trước đây cô luôn tự xưng là chị ở mặt Tạ Trì cũng là bởi vì trong tiềm thức, cô vẫn cảm thấy Tạ Trì chính là một em trai.
…. Ấy , Tạ Trì hề nhỏ chút nào hết.