Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ta hoảng loạn bắt đầu trốn tránh .
 
Sáng sớm  dậy  sớm, để  cho  một tờ giấy nhắn,  với  là   đến nhà Vương Sở Sở ở vài ngày.
 
Ta cho một ít thuốc ngủ  sữa của   khi  ngủ, nửa đêm  rón rén  thu dọn đồ đạc chính .
 
Sáng sớm  đầy 6 giờ,   đến nhà Vương Sở Sở.
 
"Nói! Mấy ngày nay phát sinh chuyện gì! Mọi thứ xảy  từng giây từng phút! Một năm một mười đều  cho tao   thứ!".
 
Ta đỡ trán, chọn  ngôn từ hoa mỹ đều thuật   chuyện cho bạn  .
 
"Aa thật hâm mộ mày đó. Dạng  trai mày là loại đàn ông cao lãnh cực phẩm, thế mà  ngày  mày kéo xuống nhuốm chàm.”
 
Vương Sở Sở hưng phấn như khỉ đột, thậm chí còn  ngay  sàn nhà quần quại gào rú.
 
Rồi  đó   dậy nắm lấy tay , đột nhiên nghiêm túc lạ lùng: "Vậy nên, Tang Tang, mày vớianh trai mày là loại tình cảm gì?”
 
Trong thế giới quan của ,  cần  suy nghĩ về mấy thứ .
 
Vương Sở Sở thấy  ngẩn , lập tức  vẻ như hiểu  chuyện.
 
"Tao hỏi mày đơn giản  nè, nếu  trai mày  những gì   với mày với những cô gái khác, mày nghĩ như thế nào?"
 
Nếu Thẩm Úc ôm hôn,  những lời ngọt ngào với  khác, thậm chí là...
 
Càng nghĩ sâu, trong lòng  như  tảng đá đè nặng đến thở    nào.
 
"Càng nghĩ mày càng khó chịu đúng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-chua-truyen-pon-xuyen-vao-thanh-thuy-van/13.html.]
 
Ta ngơ ngác gật đầu.
 
Vương Sở Sở vô cùng phấn khích nhảy lên, như đang thuyết giáo: "Tang Tang! Mày đãthích   !"
 
Đầu óc  rối tung,  kịp hiểu  thì cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.
 
Vương Sở Sở  dậy mở cửa,   theo, liền  thấy Thẩm Úc mệt mỏi chạy đến,  thở dồn dập, hốc mắt ửng đỏ.
 
"Sao   đến đây?"
 
Thẩm Úc ôm chặt lấy , như  ép  nhập  xương cốt của .
 
“Em  vứt bỏ ."
 
"Em để  cho  một mảnh giấy ."
 
"Vì cái gì em   ở bên  chứ,   đủ  ? Hay là vì đêm đó..."
 
Ta lập tức bịt miệng  .
 
Hình ảnh của Thẩm Úc bây giờ khác xa so với  đây, uất ức như một chó lớn   cho xương.
 
"Không  , chỉ là,  đối xử với em quá  ... Em     ..."
 
"Bạn trai đối xử  với bạn gái   là điều đương nhiên ?"
 
Ta nháy mắt kinh ngạc, từ khi nào chúng  trở thành mối quan hệ yêu đương chứ?
 
Thẩm Úc nổi giận đùng đùng   rời ,  lập tức đuổi theo.