Bà Cố 18 Tuổi - Chương 236.
Cập nhật lúc: 2025-08-19 08:19:07
Lượt xem: 386
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng nhắc nhở đếm ngược của cuộc thi Vật lý quốc tế vang lên.
Trên màn hình lớn, thứ tự nộp bài của các đội lượt cập nhật:
“Đội Đăng Tháp: Nộp thành công, thời gian 2 giờ 31 phút.”
“Đội Nhật: Nộp thành công, thời gian 2 giờ 33 phút.”
“Đội Nga: Nộp thành công, thời gian 2 giờ 40 phút.”
“……”
Các thành viên khi nộp bài cuối cùng cũng thể thả lỏng, xem bảng thành tích.
So , đội Hoa Hạ quả thực nổi bật hẳn lên.
Một thành viên đội Nga đẩy gọng kính:
“Đội Hoa Hạ nhanh hơn đội Đăng Tháp những mười lăm phút. Để lấy điểm cộng cho hạng nhất, chẳng lẽ họ thèm kiểm tra mà nộp thẳng ?”
“Quá nhanh.” Thành viên đội Pháp nheo mắt, “Hoặc là kẻ điên, hoặc là thiên tài.”
Jackson của đội Đăng Tháp chằm chằm màn hình, khóe môi nhếch lên lạnh, sang đồng đội cố ý thật to:
“Xem quên mất sự nghiêm cẩn cơ bản của nghiên cứu khoa học . Trong một cuộc thi vật lý thực thụ, tốc độ chẳng ý nghĩa gì cả, độ chính xác mới là vương——đạo——!”
Hai chữ cuối kéo dài, chan chứa mỉa mai.
Đội trưởng đội Đức đẩy gọng kính sống mũi, giọng bình thản:
“Dữ liệu của chúng qua ba kiểm chứng, tỉ lệ sai vượt quá 0,5%.”
Đội trưởng Nhật cúi đầu, giọng ẩn chứa ý nhắc nhở:
“Độ chính xác trong thí nghiệm của chúng từ tới nay vẫn là tiêu chuẩn trong ngành.”
Tô Vinh Hoa siết chặt tay, các đốt ngón tay trắng bệch, khẽ với Tống Hoài bên cạnh:
“Dung Ngộ quá tự phụ… Trong những cuộc thi cấp độ , nhanh chẳng ích, độ chính xác mới là mấu chốt. Nếu vì sai mà loại ngay từ vòng loại, cô hậu quả nghiêm trọng thế nào ?”
Tống Hoài khẽ nhíu mày.
Hắn đồng ý với nhận định đó, nhưng cũng mở miệng phản bác.
Thịnh Từ Viễn lạnh giọng xen :
“Bạn học Tô, thực sự cho rằng sẽ xảy sai , là… mong nó xảy ?”
Tô Vinh Hoa nghẹn lời.
Cậu vốn luôn là trung tâm của đội, mà giờ cô lập đến mức , sắc mặt càng thêm khó coi.
Khi tất cả các đội nộp bài, màn hình lớn sân thi đột ngột đổi, hiện giá trị lý thuyết chính xác do ban tổ chức cung cấp, kèm bảng so sánh tỉ lệ sai của từng đội:
“Đội Hoa Hạ: 0,001%.”
“Đội Đăng Tháp: 0,1%.”
“Đội Nhật: 0,25%.”
“Đội Đức: 0,43%.”
“……”
“Ôi Chúa ơi, sai của đội chúng chỉ 0,1%!” Jackson trừng lớn mắt, “Đây là mức sai thấp nhất từ đến nay trong quá trình huấn luyện, ngay mà, hạng nhất chắc chắn thuộc về chúng …”
“Không, , mừng sớm …” Người Nga bên cạnh bụng nhắc, “Dù cũng nên liếc sang chỉ của đội Hoa Hạ.”
“Dù thế nào cũng thể thấp hơn 0,1, cái gì…” Jackson mở to mắt, đếm kỹ mấy con 0, bật dậy đập bàn.
Ghế kéo lê nền tạo âm thanh chói tai, mặt đỏ bừng, gân xanh nổi lên ở thái dương:
“0,001%? Chuyện thể ? Hoàn thể! Nhất định là giả dữ liệu!”
Đội trưởng Đức đến cả kính trượt xuống mũi mà cũng , chỉ chăm chú dán mắt màn hình:
“0,001%, con thật quá khủng khiếp.”
Cô gái đội Pháp đưa tay che miệng, mắt mở to hết cỡ:
“Thí nghiệm của họ rốt cuộc thế nào?”
Đội trưởng Nhật, khi cơn chấn động qua , giọng trở nên lạnh lẽo:
“Trước đây Hoa Hạ từng là kẻ bại tay chúng , nền giáo dục lạc hậu, bộ môn vật lý yếu kém. Sao thể tính con chính xác như ? Hoặc là may mắn, hoặc là gian lận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-18-tuoi/chuong-236.html.]
Jackson lập tức tán thành, giọng vang dội:
“Nếu ban tổ chức ở Cảng Thành điều tra rõ ràng chuyện , thì từ nay về Cảng Thành sẽ mất tư cách đăng cai các sự kiện học thuật quốc tế!”
Tô Vinh Hoa mặt nặng trĩu:
“Dung Ngộ, cô dám gian lận ? Cô , một khi chuyện xác thực, đội Hoa Hạ sẽ cấm thi ít nhất ba năm, và điều đó sẽ giáng đòn hủy diệt với các thế hệ đàn em ?”
Dung Ngộ điềm tĩnh:
“Chuyện đến nước , nghĩ cần nghi ngờ năng lực của nữa.”
Thịnh Từ Viễn nhíu mày:
“Bạn học Tô, yên lặng giám khảo .”
Tống Hoài mím môi, vỗ vai Tô Vinh Hoa:
“Tin tưởng đội trưởng, sẽ vấn đề gì .”
Tô Vinh Hoa im lặng.
Trên hàng ghế giám khảo tổng cộng mười hai , đều là đại diện từ các quốc gia, nhưng vì giải đấu tổ chức tại Cảng Thành nên giám khảo trưởng là Cảng Thành.
Ông dậy, gương mặt toát uy nghiêm cho phép nghi ngờ:
“Dữ liệu thí nghiệm của đội Hoa Hạ, khi ban tổ chức dùng thiết của giải tái kiểm tra, xác nhận là chính xác.”
Giọng trầm hùng như tiếng chuông, vang qua hệ thống phát thanh, truyền rõ ràng tai từng .
Cả hội trường lập tức rơi im lặng.
Giám khảo trưởng dừng một chút, ánh mắt quét khắp khán đài:
“Đây là kỷ lục sai thấp nhất trong vòng mười năm trở đây ở hạng mục thí nghiệm của Cuộc thi Vật lý Quốc tế.”
Sắc mặt Jackson của đội Đăng Tháp từ đỏ bừng chuyển sang trắng bệch, môi run rẩy nhưng thốt tiếng nào.
Trong đầu hiện lên cảnh chế giễu Hoa Hạ giờ thi, mắng nền vật lý của Hoa Hạ là rác rưởi…
Giờ đây, câu như một cái tát giáng thẳng mặt .
Hắn bật dậy, sang bàn giám khảo:
“Chuyện… chuyện thể! Quá vô lý! yêu cầu kiểm tra ! Họ chắc chắn là gian lận!”
Trưởng đoàn Nhật từ tốn lên, cúi chín mươi độ:
“Xin các giám khảo, dù lời thất lễ, nhưng cũng cho rằng…”
Nhìn bề ngoài thì lễ độ, nhưng ẩn ý cực kỳ xúc phạm.
Lời còn dứt, giám khảo trưởng lạnh giọng cắt ngang:
“Nếu còn tiếp tục vô cớ nghi ngờ, đội Đăng Tháp và đội Nhật sẽ hủy tư cách thi đấu.”
Nắm tay Jackson siết chặt đến răng rắc, nhưng thể thêm câu nào.
Hắn chỉ cảm thấy cả thế giới cuồng, thấy các tuyển thủ quốc tế hướng ánh mắt khâm phục về phía đội Hoa Hạ, thấy sự tán thưởng gương mặt ban giám khảo, và thấy bóng dáng Dung Ngộ, bình tĩnh nhưng chói lọi.
Đội trưởng Nhật cạnh khẽ liếc Jackson, gây sự, đáng tiếc… Jackson im lặng.
Ban giám khảo bắt đầu công bố danh sách mười hai quốc gia lọt vòng chung kết.
Dung Ngộ đầu với đồng đội:
“Chúng chung kết với hạng nhất.”
Thịnh Từ Viễn reo lên:
“Tuyệt quá! Dung Ngộ, đúng là thần tượng của !”
Những từng nghi ngờ Dung Ngộ cũng chân thành thừa nhận:
“Bản thiết kế phương án nhờ đội trưởng, nếu chẳng thể suôn sẻ giành hạng nhất như .”
Hạt Dẻ Rang Đường
Câu chẳng khác nào giẫm mạnh lòng tự ái của Tô Vinh Hoa.
Cậu , lặng lẽ rời khỏi sân thi.
Dung Ngộ cùng các đồng đội thu dọn thiết , bước cửa thì chạm mặt đội Đăng Tháp.
Jackson lúc bình tĩnh trở , hai tay đút túi, tựa nghiêng cột hành lang, khóe môi nhếch lên nụ giễu cợt:
“Chúc mừng nhé, đội Hoa Hạ. Vận may của các đúng là… khiến ghen tị.”