Bà Cố 18 Tuổi - Chương 239.

Cập nhật lúc: 2025-08-19 09:09:27
Lượt xem: 356

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Chỉ Uyên ngay cạnh Ôn Nghiên.

Theo bản năng, đưa tay ôm lấy vai cô, mái tóc dài của cô khẽ lướt qua chóp mũi . Cô xoay , chống tay lên tường vững, ngã vòng tay .

Ôn Nghiên ngượng:

“Cảm ơn Kỷ tổng.”

Kỷ Chỉ Uyên đưa tay lấy một chiếc kẹp tóc lấp lánh quầy hàng:

“Cái thế nào?”

Ôn Nghiên gật đầu:

“Được, Đóa Đóa đeo chắc sẽ xinh.”

Hai dạo một lúc, mua một đống đồ mà bé gái yêu thích, bất giác hơn mười giờ đêm.

Ôn Nghiên chút bất ngờ.

Thực , theo bản năng cô vẫn dè chừng Kỷ Chỉ Uyên.

khi thật sự tiếp xúc, thấy phản cảm, thậm chí còn cảm giác quen thuộc mơ hồ.

Cảm giác … rốt cuộc đến từ ?

Trời sáng, Cảng Thành lất phất mưa, tiết trời se lạnh.

Dung Ngộ dặn con trai mặc ấm, căn dặn Kỷ Chỉ Uyên:

“Lúc ông nội cháu tiêm thuốc, cháu ở đó suốt quá trình, chuyện gì lập tức liên lạc với bà.”

Kỷ Chỉ Uyên gật đầu:

“Cháu , bà cố.”

Dung Ngộ tham gia trận chung kết giải Vật lý cầu.

Từ hơn 40 quốc gia ban đầu, đến trận cuối chỉ còn 12 đội.

Khi cô dẫn đội sân, lập tức chạm mặt đội Đăng Tháp với Jackson và đội Nhật Bản với Satou.

Jackson thấy cô, sắc mặt lập tức sa sầm, nhưng môi mím chặt, nuốt trọn lời chế giễu vì ký ức cô phản đòn nên lời cách đây hai hôm vẫn còn nguyên.

Hạt Dẻ Rang Đường

Satou thì gật đầu, cố nặn nụ gượng, ánh mắt lảng tránh, rõ ràng cũng dám mở miệng tùy tiện nữa.

Dung Ngộ khẽ nhếch môi, lướt qua họ, thẳng đến bàn thí nghiệm của đội Hoa Hạ.

“Đội trưởng.” Tô Vinh Hoa ngẩng lên “ sẽ lệnh cô bộ.”

Dung Ngộ ngạc nhiên.

Từ khi đánh bại ở vòng loại, Tô Vinh Hoa hầu như im lặng, tồn tại mờ nhạt, ngờ chung kết chủ động lên tiếng.

Cô dĩ nhiên sẽ từ chối một đồng đội mạnh, khẽ gật đầu.

Khi tất cả các đội vị trí, màn hình lớn hiện đề bài chung kết: “Thí nghiệm hiệu chỉnh quỹ đạo vệ tinh cỡ nhỏ dựa động cơ Hall”.

Thời gian đếm ngược: 8 tiếng.

Bộ não Dung Ngộ lập tức vận hành.

Thịnh Từ Viễn :

“Trước tiên mô phỏng môi trường gian, đo hiệu suất lực đẩy của luồng plasma…”

Tống Hoài cầm bút:

“Phải lập mô hình tối ưu, mới thành thí nghiệm trong 8 tiếng…”

Dung Ngộ phân công:

“Tô Vinh Hoa, phụ trách hiệu chỉnh áp suất buồng chân ."

"Thịnh Từ Viễn, điều khiển thông dòng điện."

"Tống Hoài, thu thập dữ liệu plasma."

"Đinh Triết, …”

Các thành viên giờ tin năng lực của cô, một lời thắc mắc, lập tức bắt tay việc.

Dung Ngộ mô hình hóa theo thời gian thực, tính toán góc đẩy tối ưu.

Trên hàng ghế giám khảo cũng khá sôi nổi.

Các chuyên gia đầu ngành thì thầm trao đổi:

“Đội Đăng Tháp mô hình động cơ Hall thiện, năm ngoái từng dùng mô hình tương tự đoạt giải.”

“Đội Nhật Bản thiết kế nguồn ion mới, Đức cũng áp dụng mô hình cải tiến… Lứa học sinh thật nhiều ý tưởng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-18-tuoi/chuong-239.html.]

“Đội Hoa Hạ vòng loại đạt thành tích xuất sắc, chung kết đáng mong đợi… Khoan , mô hình của họ… …”

“Quá sáng tạo, nhưng bỏ qua yếu tố môi trường gian.”

“Có lẽ vì vòng loại nhất mà tự mãn, đội trưởng quá nóng vội giành giải, nên bước đầu sai…”

Thời gian trôi qua từng phút.

Đội của Dung Ngộ tiến triển nhanh.

hơn 3 tiếng , Tô Vinh Hoa đột nhiên kêu lớn:

“Áp suất về 0 !”

Áp suất buồng chân tụt mạnh, luồng plasma hỗn loạn, dữ liệu thí nghiệm nhảy loạn xạ.

Thịnh Từ Viễn lập tức đẩy , nhanh chóng kiểm tra:

“Dung Ngộ, bơm chân hỏng ! Không giữ áp suất nữa!”

Trên hàng ghế giám khảo, mấy lập tức lộ vẻ “quả nhiên”.

“Đó chính là hậu quả của việc quá vội vàng.”

“Giải nửa chặng, giờ rõ ràng kịp nữa.”

“Đáng tiếc thật…”

Trong hàng ghế, một vị giáo sư Hoa Hạ lạnh giọng:

là chỉ còn một nửa thời gian, nhưng bây giờ kết luận như thế… sớm quá ?”

Tại khu của Hoa Hạ, Dung Ngộ mạnh tay mở tấm ốp của thiết .

Con ngươi cô đột ngột co , giao diện của cảm biến áp suất ai đó cố ý nới lỏng ba vòng ốc vít.

Ánh mắt cô lạnh lùng quét qua các thành viên.

Thịnh Từ Viễn đang rối bời, Tống Hoài điên cuồng tính toán dữ liệu, Tô Vinh Hoa đầy vẻ hối hận, Đinh Triết và một thành viên khác thì đang tìm cách vặn ốc .

“Chắc chắn là Đội Đăng Tháp lẻn từ tay!” Đinh Triết tức giận chửi “Đây là cố ý trả đũa!”

Tống Hoài : “Cũng thể là Đội Nhật Bản.”

Thịnh Từ Viễn nghiến răng: “ báo cáo với ban tổ chức…”

“Chỉ còn bốn tiếng, báo cáo sẽ chậm tiến trình thí nghiệm.” Tô Vinh Hoa “Hay là dùng cách truyền thống dựng mô hình, nhưng chắc kịp.”

“Nghe đây.” Dung Ngộ cất giọng “Thịnh Từ Viễn, dùng phương pháp đo cách bằng sóng âm để ước tính áp suất thực tế."

"Tống Hoài, hạ công suất nguồn ion xuống 20%.

Tô Vinh Hoa, giữ nguyên chứng cứ."

"Đinh Triết, chuẩn ép xung thủ công…”

Giọng cô mang theo sức hút khiến cả nhóm lập tức tìm trụ cột tinh thần, nhanh chóng bắt tay việc.

Càng trong tình thế , thời gian càng trôi vèo vèo.

Chợt vang lên âm báo nộp bài trong hội trường —

“Đội Đăng Tháp: Nộp thành công, thời gian 7 giờ 01 phút.”

Jackson màn hình lớn, thời gian mới hơn bảy tiếng mà đội nộp xong, trong khi đội Hoa Hạ ở trận chung kết giẫm chân.

Sau đó, các đội khác cũng lượt nộp dữ liệu.

“Đội Đức: Nộp thành công, thời gian 7 giờ 19 phút.”

“Đội Nga: Nộp thành công, thời gian 7 giờ 24 phút.”

“Ba–ka!” thành viên Đội Nhật Bản đột nhiên gào lên “Sao thế ? Khói kìa, bốc khói?!”

Chỉ còn nửa tiếng khi kết thúc, thiết gặp sự cố chẳng khác nào cú đánh trí mạng.

Satou ngây dại màn hình lớn, lẩm bẩm:

“Xong … xong cả xui thế ?”

Cùng lúc đó, Dung Ngộ khi kiểm tra xong dữ liệu, định nộp thì —

Tô Vinh Hoa lên tiếng:

“Kết quả chung kết quan trọng, chúng mỗi nên kiểm tra một lượt để tránh sai sót, dù vẫn còn nửa tiếng, vội.”

Dung Ngộ nhàn nhạt:

“Chính vì quá quan trọng, nên yên tâm để các kiểm tra.”

Chưa kịp để Tô Vinh Hoa phản bác, tay cô nhanh chóng nhấn phím Enter, dữ liệu lập tức gửi .

“Đội Hoa Hạ: Nộp thành công, thời gian 7 giờ 32 phút.”

Loading...