Bà Cố 18 Tuổi - Chương 317.

Cập nhật lúc: 2025-08-23 12:41:48
Lượt xem: 370

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Ngộ liếc chiếc xe.

Nhà cô một “lão Ngũ” đặc biệt thích nghiên cứu các loại xe, chiếc xe mắt A Dã từng nhắc tới, là xe điện, giá hơn một trăm vạn.

Với các gia tộc hào môn, hơn một trăm vạn tất nhiên chẳng là gì.

… nếu là để tặng bạn trai?

Thì hơn một trăm vạn đúng là một khoản chi khổng lồ.

Dung Ngộ hỏi:

“Cô yêu đương kiểu gì mà để cô tặng xe ?”

“Là chủ động tặng.” Chu Thi Vũ vội giải thích, “Dạo tâm trạng , áp lực học tập lớn, mua xe để vui lên một chút.”

“Chậc, tiểu nãi cẩu cũng chẳng .” Dung Ngộ nhún vai, “Cô cứ từ từ đợi, đây.”

Chu Thi Vũ cảm giác khinh thường, vội vàng vớt vát:

“Dung tiểu thư, đừng mà, bạn trai trai, cho cô xem ảnh, cô sẽ hiểu vì mua quà dỗ . Anh lên thật sự chữa lành lòng …”

Cô lấy điện thoại, mở ảnh đưa qua.

Dung Ngộ: “?”

Trong điện thoại của Chu Thi Vũ… là Đoạn Phi?

Đoạn Phi là bạn trai của Chu Thi Vũ?

Tốt!

Thật sự là quá !

“Cười chữa lành thì vội đánh giá chủ quan.” Dung Ngộ , “Để cho cô xem cái .”

Cô vốn chẳng bao giờ xem diễn đàn trường.

ký túc xá một cô nàng lắm mồm — Úc Khả Tâm — cứ thấy gì diễn đàn là “bà tám” chia sẻ ngay.

Dung Ngộ nhanh chóng lướt bài , cuối cùng cũng tìm .

Tiêu đề: Truyền kỳ học đường — Nữ học tỷ đầu năm tư và tài tử ưu tú của lớp Thiên Hành Kiện, đôi bên cùng hướng về , nên phương trình nhất.

Bên là hơn chục bức ảnh:

Ôm .

Nắm tay.

Ánh mắt sâu đậm .

“Sao thể chứ?” Chu Thi Vũ c.h.ế.t lặng, “Có do góc chụp ? Là hiểu lầm chứ?”

Dung Ngộ nhếch môi:

“Cô thể tiếp tục tự lừa như .”

Cô vỗ vai Chu Thi Vũ:

“Điều tra rõ ràng tặng xe cũng muộn, đúng ?”

Chu Thi Vũ khẽ đáp:

“Biết .”

Dung Ngộ còn việc, nên trường .

Không lâu , Đoạn Phi bước tới.

Hắn liền thấy chiếc xe đậu bên đường, chiếc xe từng thấy tin tức từ lâu, tháng còn cố tình nhắc đến mặt Chu Thi Vũ.

Không ngờ… cô thật sự mua về.

Hơn một trăm vạn, mua là mua.

Hắn nhanh chóng đè nén sự háo hức trong mắt, giữ vẻ mặt thản nhiên:

“Dạo thật sự bận, em tìm chuyện gì?”

Hạt Dẻ Rang Đường

Chu Thi Vũ kìm nén cảm xúc:

“Vừa nhặt một viên đá, , tặng cho .”

Đoạn Phi viên đá xám xịt đưa tới, mặt tối sầm.

Không tặng xe ?

Đá là cái quỷ gì?

Hơn nữa viên đá còn bẩn, cứ như mới nhặt đất mấy giây , kịp rửa sạch.

Hắn hỏi chuyện chiếc xe.

thấy hợp với “nhân thiết” của .

mấy tháng bên , bao giờ mở miệng xin gì, là Chu Thi Vũ chủ động đưa tới.

Hắn liếc cô:

“Hôm nay em trang điểm .”

Trước đây, chỉ cần ngọt ngào khen một câu, não Chu Thi Vũ sẽ lập tức hóa thành bột, gì cho nấy.

Chu Thi Vũ cụp mắt:

, là lớp Thiên Hành Kiện đúng ? Em một bạn cũng ở lớp Thiên Hành Kiện, cô tên Dung Ngộ.”

“Người bạn đó của em… .” Sắc mặt Đoạn Phi liền biến, nắm chặt tay:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-18-tuoi/chuong-317.html.]

“Cô ham hư vinh, nóng vội thể hiện, tiếng tăm trong lớp . Nếu cô mặt em, tuyệt đối đừng tin.”

Chu Thi Vũ kinh ngạc .

Ban đầu cô vẫn còn chút nghi ngờ về tính thật giả của chuyện

bây giờ, xác nhận .

Người thể Dung tiểu thư lưng, thì thể là thứ gì chứ?

Sắc mặt cô lập tức trở nên lạnh lùng:

“Không còn sớm nữa, em đây!”

về điều tra cho rõ ràng rốt cuộc chuyện là thế nào.

Cửa xe “rầm” một tiếng đóng , chiếc xe lập tức biến mất con phố.

Đoạn Phi sững sờ.

Trước giờ mỗi hẹn hò đều là Chu Thi Vũ dây dưa dứt, hôm nay mới gặp mặt bỏ ?

Lúc , điện thoại nhận tin nhắn của Địch Vi Đồng:

[Đoạn Phi, em hẹn Viện sĩ Điền báo cáo đề tài của chúng , tối nay chuẩn thật kỹ, sáng mai sẽ là báo cáo cho Viện sĩ Điền. Nếu biểu hiện , Viện sĩ sẽ nhận học trò.]

Đoạn Phi mừng rỡ cực độ.

Hắn về ký túc xá, thức trắng cả đêm.

Sáng hôm , tinh thần phấn chấn, đến hội hợp với Địch Vi Đồng.

Địch Vi Đồng dặn dò:

“Viện sĩ Điền bận, cơ hội cực kỳ hiếm , cứ thể hiện bình thường, đừng để xảy sai sót là … Ấy, , mặt trắng bệch thế , chuyện gì ?”

theo ánh mắt đờ đẫn của Đoạn Phi.

Bên gốc cây xa, một cô gái đang .

Cô cau mày:

“Có chuyện gì?”

Hồn Đoạn Phi suýt nữa bay mất.

Hắn hít sâu một :

“Cô là bạn học cấp ba của , chắc tìm việc. Em phòng , cho ba phút chuyện với cô .”

Địch Vi Đồng nghi ngờ gì, xoay bước .

Đoạn Phi lập tức lao tới, mặt sầm :

“Anh với em bao nhiêu , đừng đến Thanh Hoa nữa, đây là trường đại học đầu cả nước, ai cũng thể bước đây. Em thể đừng gây phiền phức cho !”

Chu Thi Vũ nghiêng đầu :

“Sao thấy… hình như đang sợ gì đó?”

Môi Đoạn Phi khựng :

“Hôm nay với quan trọng, em . Chờ xong việc sẽ liên lạc với em.”

“Thời khắc quan trọng của bạn trai, thể tham dự?” Chu Thi Vũ ôm lấy cánh tay , “ chỉ xem một chút .”

Đoạn Phi hất tay cô :

“Đừng đùa nữa, một nghiệp trường hạng ba như cô, hiểu nổi ?”

Ngón tay Chu Thi Vũ khẽ siết .

Thật bấy lâu nay, Đoạn Phi vẫn coi thường cô, chê cô nông cạn, chê cô học vấn thấp, chê cô chỉ tiêu tiền…

Sao đến bây giờ cô mới nhận ?

Hai đang đối chọi thì ngang qua nhận :

“Ủa, chẳng đó là nữ streamer nổi tiếng mạng ? Sao tới trường chúng …”

Đoạn Phi sợ rắc rối, mặt sa sầm:

“Lát nữa cô ở hàng ghế cuối, im lặng , gây tiếng động nào, !”

Chu Thi Vũ gật đầu.

Cả hai một một bước .

Đây là phòng báo cáo đề tài, bảy tám nhóm, mỗi đề tài hai đến bốn , cử một đại diện lên thuyết trình, bên bốn năm thầy cô đặt câu hỏi, nhận xét.

Chẳng mấy chốc đến lượt Địch Vi Đồng.

Cô để trợ lý Đoạn Phi lên báo cáo.

“Xin chào , là sinh viên năm nhất lớp Thiên Hành Kiện, tên là Đoạn Phi, vinh hạnh tham gia đề tài của Địch học tỷ…” Đoạn Phi bục, thần thái rạng rỡ, “ sẽ giới thiệu với các thầy cô về hướng nghiên cứu cụ thể của đề tài, và những công việc chúng thực hiện trong thời gian qua…”

Địch Vi Đồng , ánh mắt đầy tán thưởng Đoạn Phi.

Từ khi đại học, cô luôn tập trung học hành, từng yêu đương, một là , hai là vì ngoại hình quá bình thường, chẳng nam sinh nào theo đuổi.

Tính cách của cô cũng kiểu chủ động theo đuổi khác.

Đoạn Phi xuất hiện đúng lúc, mạnh mẽ theo đuổi cô. Sắp nghiệp, cô cũng yêu một thật nồng nhiệt, nên đồng ý.

chọn sai .

Bởi vì… cô thấy ánh mắt hài lòng của Viện sĩ Điền.

Loading...