Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 372
Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:28:00
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Kiều Kiều đưa ngón tay lên môi động tác "suỵt", "Đừng lung tung, ..."
"Kiều Kiều, Đại Sơn, giờ hai đứa mới về? Đói bụng , để nương chút đồ ăn cho các con."
Chu mẫu mắt nhắm mắt mở, khoác thêm y phục về phía nhà bếp.
Chu phụ ngáp ngắn ngáp dài theo bà.
Chu Đại Sơn vội vàng : "Nương, đừng bận rộn nữa, lúc về đường vẫn còn sạp hàng bán đêm, bọn con ăn mì ."
Chu mẫu lúc mới dừng bước, bếp nữa: "Được , canh giờ cũng còn sớm, các con nghỉ ngơi sớm ."
Họ thấy hai dẫn đứa nhỏ về, liền Chu Thành nhận học đường.
Còn về việc thế nào , ngày mai hỏi cũng muộn.
Hiện tại, bọn họ buồn ngủ lắm .
Chu Kiều Kiều ừ một tiếng.
Nàng qua loa cho lệ với Chu phụ Chu mẫu, để hai về phòng ngủ.
Đợi đến khi phụ mẫu đều say giấc, Chu Tiểu Diệu mới cẩn thận dìu Chu Kiều Kiều xuống: "Để xem nghiêm trọng ?"
Hắn định lật xem cổ tay áo của Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều nhẹ nhàng gạt tay , đó kể tình hình đêm nay.
Nàng bảo với rằng chỉ nôn đến mức cơ thể hư nhược, bộ đến mức hai chân tê liệt, ngoài thương tích nào khác.
Nàng cũng giấu giếm Chu Tiểu Diệu chuyện của nhà họ Đồng.
Khi Chu Tiểu Diệu tin Đồng phụ Đồng mẫu c.h.ế.t thảm, trầm mặc một lúc lâu, chỉ : "Số bạc ban đầu đưa cho họ thực vẫn dùng hết, là họ giấu , bạc đó đủ để lo hậu sự cho họ . Ta đến Đồng gia nữa. Kiều Kiều, đại ca, hai xem quá m.á.u lạnh vô tình ?"
Hắn như là đúng sai.
... thực sự hận Đồng gia, hận tất cả những gì Đồng Nhị Nha gây cho .
Thậm chí khi tin nhạc phụ nhạc mẫu cũ qua đời, trong lòng nhen nhóm một chút cảm giác thống khoái.
Chu Đại Sơn mím môi: "Tiểu Diệu, đại ca thực sự từng trải qua chuyện , thể cho lời khuyên, nhưng bất kể gì, đại ca đều ủng hộ."
Chu Kiều Kiều suy nghĩ một chút, mím môi : "Muội thấy nhị ca còn dính dáng gì đến Đồng gia nữa là đúng, bất kể ân oán ngày xưa thế nào, Đồng gia hiện tại còn liên quan gì đến nữa."
Nếu Đồng gia cả nhà đều c.h.ế.t hết, ai nhặt xác, thì nàng sẽ ủng hộ Chu Tiểu Diệu mua vài chiếc chiếu, đào một cái hố to chôn cất Đồng gia.
kết quả hiện tại là, Đồng gia ngoài Đồng Nhị Nha sống c.h.ế.t rõ, còn một cô con gái và hai đứa con trai.
Dù thế nào cũng đến lượt Chu Tiểu Diệu, một rể cũ, nhặt xác cho họ.
Chu Tiểu Diệu gật đầu: "Được, hiểu . Kiều Kiều, ngủ gian phòng bên trái, đại ca, ngủ cùng ở nhà chính."
đêm nay chắc chắn sẽ mất ngủ.
Chu Kiều Kiều khẽ thở dài, nhẹ nhàng vỗ vai .
Sau đó mới về phòng nghỉ ngơi.
Đêm nay, giấc ngủ của Chu Kiều Kiều chẳng hề yên .
Trong mơ, đám thổ phỉ nàng b.ắ.n trúng mấy mũi tên, nhưng bọn chúng chẳng những c.h.ế.t mà còn bước như bay đuổi theo nàng, chạy xa xa.
Nàng nhiều thả hổ cái trong gian , nhưng mặc cho nàng chuyển động ý niệm thế nào cũng thể sử dụng gian.
Nàng phẫn nộ tuyệt vọng.
Trơ mắt thanh đại đao của tên thổ phỉ c.h.é.m đôi cơ thể , một nửa thể m.á.u me đầm đìa đang giãy giụa, nhưng chẳng hề cảm thấy đau đớn.
Nàng sợ hãi tột độ.
Gấp gáp lớn, kêu cứu mạng... , đúng , nàng gọi là "Tần Hữu, cứu mạng... cứu ..."
Chu Kiều Kiều mồ hôi lạnh đầm đìa tỉnh giấc, đưa tay sờ lên gối, ướt đẫm nước mắt.
"Kiều Kiều, con ? Gặp ác mộng ?"
Chu mẫu đẩy cửa bước , dịu dàng nàng, thấy nàng mồ hôi nhễ nhại, vội lấy chiếc khăn sạch để sẵn bên cạnh lau mặt cho nàng.
"Không , giấc mơ đều là ngược cả. Tỉnh ngủ thì cũng nên đói bụng, trong nồi cháo đang hâm nóng cho con đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-372.html.]
"Vâng, đa tạ nương."
Chu Kiều Kiều thở dài một , rời giường.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, nàng bước sân nhỏ, ánh nắng ấm áp chiếu lên , xua tan màn sương mù u ám do cơn ác mộng mang .
"Giấc của ngủ cũng đủ lâu đấy, còn sợ tối qua thương ở hôn mê bất tỉnh nữa cơ."
Chu Đại Sơn nhỏ với Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều đầu : "Mấy giờ ?"
Chu Đại Sơn: "Đã là giờ Tỵ ."
Hóa mười giờ sáng, giấc của nàng quả thực ngủ khá lâu, thảo nào đau nhức.
Chu Kiều Kiều vươn vai một cái thật dài, tập vài động tác giãn cơ trong sân, gân cốt thư giãn mới bếp ăn cơm.
Ăn xong, nàng cũng vội về Thâm Sơn, mà ngoài mua sắm đồ đạc.
Nàng đến tửu lầu Dân Sinh, phát hiện họ vẫn mở cửa.
Gặp Chu đô đầu đang tuần tra, nàng trò chuyện vài câu.
Đợi đến khi nàng cửa tiệm, Chu mẫu nấu xong cơm trưa. Chu Kiều Kiều đặt những vật dụng hàng ngày mới mua bếp, rửa tay cùng ăn cơm.
Chu Đại Sơn : "Tần quan sai bảo thế đạo cơ bản định . Tiểu Diệu, cửa tiệm của mở đúng lúc lắm, cuộc sống của chúng chắc chắn sẽ ngày càng hơn."
Nụ mặt Chu Tiểu Diệu nhạt, nhưng cũng chân thành.
Chu Kiều Kiều đặt đũa xuống, vui vẻ lấy bốn trăm năm mươi lượng ngân phiếu, đặt lên bàn.
Lúc đầu, còn phản ứng kịp chuyện gì đang xảy .
Cho đến khi Chu Đại Sơn những con đó.
"Một trăm lượng... năm mươi lượng..." Chu Đại Sơn kinh ngạc Chu Kiều Kiều, tròng mắt như sắp rớt ngoài: "Muội... lấy ?"
Mấy còn cũng trừng mắt xấp ngân phiếu bàn, hai mắt đờ đẫn.
Thế nhưng, ai đưa tay cầm lấy.
Chu Kiều Kiều đưa ngón tay lên miệng hiệu im lặng, : "Chẳng mang theo một cái tay nải nhỏ , trong đó đựng mấy cây t.ử linh chi đào hai hôm . Dược liệu của Vương thúc bọn họ đều bán ở trấn Việt Dương, ngại tranh giành mối ăn với Vương thúc, nên định đến huyện Trung Thành thử xem , bán giá . Lúc bảo với là dạo phố, thực là bán t.ử linh chi đấy."
Chu Đại Sơn kinh ngạc đến mức nên lời.
Hắn cứ tưởng tay nải nhỏ của Kiều Kiều đựng đồ dùng nữ nhi, nên từng động , nào ngờ bên trong là t.ử linh chi.
Chu Tiểu Diệu thắc mắc: " đây t.ử linh chi của Vương thúc chỉ bán một trăm lượng bạc thôi mà."
Chu Kiều Kiều kiêu ngạo : "Ba cây của hơn cây của Vương thúc nhiều, hơn nữa chỉ cần thành sắc đủ , ông chủ tiệm t.h.u.ố.c sảng khoái lắm. Muội nghĩ kỹ , đào d.ư.ợ.c liệu đều giữ , đem bán ở đằng ."
Số tiền coi như hợp thức hóa mặt .
Sau , họ sẽ nghi ngờ Chu Kiều Kiều lấy nhiều tiền như nữa.
Người nhà họ Chu lúc mới hưng phấn đến mức suýt nhảy cẫng lên.
Bọn họ mơ cũng ngờ sự việc diễn biến thành như bây giờ.
Chu Kiều Kiều vui vẻ bộ dạng mân mê ngân phiếu nỡ buông tay của họ.
Để họ vui vẻ một lát, đó nàng mới : "Nhị ca, hãy tạo mối quan hệ với đại phu nhà bên cạnh, đợi mở cửa tiệm nửa năm mười tháng xem việc buôn bán thế nào. Nếu khả quan, chúng nhờ đại phu bắc cầu liên hệ với chủ nhà, hỏi xem nếu bán cửa tiệm thì chúng mua đứt luôn."
Tâm trạng của Chu Tiểu Diệu trong nháy mắt trở nên tươi sáng, lập tức gật đầu như gà mổ thóc.
"Được, chuyện cứ để lo."
Hắn đang giúp đỡ và đại ca, trong lòng cảm kích, cũng thầm thề nhất định sẽ dốc hết tâm sức cửa tiệm , để thất vọng.
Còn những chuyện khác... nghĩ nữa, cũng chẳng cần thiết nghĩ.
Tuyền Lê
Cùng lắm thì cuộc sống như .
Trước khi gặp Đồng Nhị Nha, chẳng cũng từng ý định sẽ để tất cả những gì cho Chu Thành ?
Lúc đó thể đưa quyết định , thì cũng thể.
Hắn kẻ lúc nghèo thì hào phóng, lúc giàu keo kiệt.