Dưới mắt Tô Minh Thanh vẫn thâm quầng nặng trĩu, cả   vẻ  uể oải.
Nghĩ đến thời điểm  xuất hiện trùng hợp như , thật khó để  nghĩ rằng,     rình rập ngoài Mạc phủ nửa ngày  .
Trong phòng đốt một loại hương, mùi thơm thanh nhã,  hợp ý , nhưng khi  hỏi Sở Mặc đó là loại hương liệu gì,  chỉ  mà  .
Một màn kịch còn  diễn xong, Tô Minh Thanh  ngủ say.
Buồn ngủ đến  ?
Đang suy nghĩ, Sở Mặc lên tiếng: "Có hợp ý  ?"
Hắn dùng một cây trâm ngọc màu xanh biếc búi tóc lên, từng lọn tóc buông xuống  ngực, khiến khuôn mặt vốn  chút sắc lạnh của  trở nên dịu dàng hơn.
Ta  xem kịch  : "Hợp ý  , chẳng  công tử  sớm rõ  ?"
Sở Mặc  khẽ, bóc từng hạt nho trong đĩa hoa quả, sắp xếp gọn gàng  một chiếc đĩa khác  đưa cho : "Ta còn rõ,  thích ăn nho, nhưng  ngại bóc vỏ."
"..." Rốt cuộc   mua chuộc bao nhiêu  trong Mạc phủ?
Ta   lập tức về dọn dẹp phủ . Sở Mặc lau tay,  : "Sở gia tuy  chút tài sản, nhưng dù  cũng là thương nhân. Mặc dù Thánh thượng hiện tại  còn coi thường thương nhân, nhưng cái danh phận con dâu nhà buôn vẫn   cho lắm."
"Sở gia  hiến quan cho triều đình, là chính tứ phẩm, tuy   thực quyền, nhưng danh tiếng cũng  tệ." Ánh mắt  rực cháy  : "Mạc Hà Yên, gả cho , thế nào?"
Trạm Én Đêm
Hóa  thật sự   ai đợi  suy nghĩ cả?
Tấn Ninh Diễn sớm  cảm thấy nắm chắc phần thắng, cho rằng  chỉ đang câu giờ để an ủi hai nhà còn .
Tô Minh Thanh thì đêm qua  lẻn  sân .
Còn Sở Mặc hôm nay,  chờ sẵn ngoài phủ.
Ai nấy đều đang dồn ép từng bước.
Ta khẽ thở dài,  sang Tô Minh Thanh đang nhắm mắt ngủ say, khẽ : "Ngươi  dùng thuốc với ?"
"Phải." Sở Mặc đáp  thản nhiên, "Hắn  nên đến  phiền chúng ."
"Là bỏ  hương?" Ta nâng tách  lên uống thêm một ngụm, nhấm nháp kỹ lưỡng, "Thuốc giải ở trong  của ngươi và ?" Thảo nào luôn  một chút vị chát.
Hắn  gật đầu: "Muội quả là thông minh."
Buổi hẹn hôm nay,   thể hiện sự chân thành, tâm ý, và cả, thủ đoạn của .
Ta  dậy: "Màn kịch    gì , tiểu nữ trong nhà  việc gấp, xin phép cáo từ ."
Sở Mặc  dậy theo, trong mắt  tinh quang lóe lên, ánh mắt như đang  con mồi rơi   , một lúc lâu  mới : "Lần  sẽ sắp xếp một vở kịch  hơn cho ."
Ta khẽ gật đầu, xoay  rời .
Tô Minh Thanh giây  còn ngủ ngon lành, giây   thấy  mở mắt  dậy  theo : "Đợi !"
Ta  kinh ngạc: "Ngươi tỉnh từ sớm  ?"
Hắn ngẩng đầu: "Đương nhiên. Tuy thuốc mê  lợi hại, nhưng nội lực của  thâm hậu,  sớm đẩy  ngoài cơ thể ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-moi-hon-uoc-tu-thuo-nho/chap-5.html.]
Có lẽ thấy tâm trạng   , Tô Minh Thanh cũng   nhiều nữa, đưa  về Mạc phủ  xin cáo từ.
Hắn còn khẽ : "Nghỉ ngơi cho ."
Ta  quầng thâm  mắt ,  thấy  nghiêm túc dặn dò  nghỉ ngơi cho , trong lòng  buồn ,  kỳ lạ , cảm thấy ấm áp hơn một chút: "Rốt cuộc là ai mới cần nghỉ ngơi cho  đây?"
Thấy  mỉm ,  cũng  theo.
Ta nghĩ, ánh tà dương thật đáng ghét,  mặt  nóng bừng.
13.
Khi cha về phủ  buổi chầu, ông và Tấn Ninh Diễn cùng  bước  sân.
Cha  vẻ mặt  thiết, ân cần: "Cháu cứ yên tâm,   cháu lớn lên,  cùng Hà Yên là thanh mai trúc mã, thế nào con bé cũng sẽ chọn cháu thôi!"
Tấn Ninh Diễn liền chắp tay cúi đầu.
Cha ơi, cha  ít thôi...
Thấy Tấn Ninh Diễn  tới,  chỉ cảm thấy một cái đầu hai cái to, nụ  gượng gạo   hảo như bình thường.
"Đã  xem kịch với Sở công tử  ?"
Ta khó khăn gật đầu.
"Tô công tử cũng ở đó?"
Ta càng khó khăn hơn khi gật đầu.
Lạ thật,  đang chột  chuyện gì chứ?
Tấn Ninh Diễn vẫn mặc triều phục, so với ngày thường thêm vài phần uy nghiêm và cao quý: "Vở kịch   ?"
Cuối cùng  cũng  thể lắc đầu, thành thật : "Không ."
Chàng liền  như gió Xuân: "Lần   sẽ đưa   xem vở  hơn."
... Chỉ là xem kịch thôi,  tự  xem chẳng  ?
Tấn Ninh Diễn ở  dùng cơm  mới .
Cha  cao hứng, còn uống vài chén rượu với Tấn Ninh Diễn,  hôm nay ở triều đình, nhờ    giúp mới hóa giải .
Tấn Ninh Diễn   vì thế mà đòi hỏi gì, nâng chén : "Bá phụ một lòng vì nước, hiền chất chỉ  những gì một   quan nên , bá phụ thực sự  cần bận tâm."
Sau khi Tấn Ninh Diễn ,  hỏi cha, nếu  thành  với Tấn Ninh Diễn,  thể giúp cha một tay .
Bàn tay thô ráp của cha  xoa đầu : "Hà Yên , cha  cần ai giúp cha một tay cả, cha chỉ cần   việc của , lương tâm thanh thản là ."
Cha  dừng  một chút,  cảm thán: "Hơn nữa, Ninh Diễn thực sự là một  quân tử quang minh chính đại,  sẽ  giúp cha,  chỉ giúp đỡ những   thể mưu cầu lợi ích cho bách tính."
Ta  quá hẹp hòi, phút chốc hồ đồ mà hỏi  lời  .
"Cha cũng   chí lớn gì, chỉ mong con, gả  một  như ý, cả đời hạnh phúc."
Cha ơi, con nhất định sẽ .