Sở Mặc từ chối tất cả các lời cầu hôn, cũng  từng nhắc đến nguyên nhân, khiến những gia đình đó bàn tán xôn xao.
Vẻ mặt  phức tạp, dù   cũng  chừa cho  một đường lui,  tiết lộ chuyện   hôn ước với Mạc gia.
16.
Trạm Én Đêm
Vào ngày cập kê, phu nhân phủ Tấn Quốc Công  đích  cài trâm cho   mặt tất cả các vị khách.
Chiếc trâm màu ngọc bích cài  tóc , bà nắm lấy tay , ôn tồn : "Nếu Ninh Diễn  thể cưới  con về,  sẽ yên lòng."
Ta chỉ mỉm  mà  đáp.
Giọng bà   nhỏ,  nhiều  đều  thấy.
Có những cô nương yêu mến Tấn Ninh Diễn liền cảm thấy  vui, tìm cơ hội lớn tiếng : "Mạc Hà Yên  khắc c.h.ế.t mẫu  của , mà  càng ngày càng giống mẫu  nàng , các vị  xem, đây   là..."
Lời nàng  còn  dứt, bỗng nhiên   từ  bay đến một mũi tên, sượt qua mặt nàng ,  rụng một lọn tóc mai.
Nàng  sững sờ, một lúc lâu  mới mềm nhũn ngã xuống đất.
Tô Minh Thanh ung dung bước tới,  mặt vẫn mang nụ   chạm đến đáy mắt: "À, xin , ném bình trượt tay ."
Những vị công tử đang chơi ném bình ở một bên cũng đều  qua.
Cô nương  run rẩy chỉ tay  : "Ngươi... ngươi..."
Trong lòng  thầm khen , nhưng để tránh  to chuyện,  vội vàng tiến lên kéo Tô Minh Thanh : "Mau xin  Hứa tiểu thư."
Tô Minh Thanh thản nhiên : "Thật xin  Hứa tiểu thư, suýt chút nữa  g.i.ế.c ngươi." Hắn  đầy sát khí, chẳng  chút gì gọi là xin .
Thế nhưng Hứa tiểu thư   dọa cho   nên lời, nước mắt lưng tròng, khiến  cũng thấy đáng thương cho nàng .
"Mạc Hà Yên, Hứa tiểu thư đến dự lễ cập kê của ngươi mà suýt mất mạng, chẳng lẽ ngươi  nên chịu trách nhiệm ?" Một vị tiểu thư nhà họ Vương bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng.
Nàng  ngưỡng mộ Tấn Ninh Diễn  lâu, ngày thường cậy  cha  là Trấn Bắc Hầu lập nhiều chiến công hiển hách, nên vô cùng kiêu căng, ngang ngược, ngay cả công chúa cũng  để  mắt. Lúc   càng chớp lấy cơ hội để    hổ.
Ánh mắt nàng  đầy khinh miệt: "Hơn nữa, lời nàng   ,  chữ nào   là sự thật? Mẫu  của ngươi, vốn dĩ là do ngươi khắc chết."
Ta còn  kịp phản ứng gì, Tấn Ninh Diễn vốn luôn ôn hòa bỗng nổi giận.
Chàng mang theo sự phẫn nộ lên tiếng: "Hôm nay là lễ cập kê của Mạc tiểu thư, Vương tiểu thư và Hứa tiểu thư  cố tình dùng lời hư ảo để đ.â.m chọt  lòng Mạc tiểu thư,   là quá đáng  ?"
Lời Tấn Ninh Diễn     càng đổ thêm dầu  lửa: "Tấn Ninh Diễn,  chỉ  bảo vệ ả  thôi!"
Ta tưởng Tấn Ninh Diễn sẽ phủ nhận,  bắt đầu  một tràng đạo lý, giống như  vẫn thường  với .
Nào ngờ  trực tiếp : "Phải,  sẵn lòng bảo vệ nàng , thì ?"
... Tấn Ninh Diễn,    lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ba-moi-hon-uoc-tu-thuo-nho/chap-7.html.]
Vương tiểu thư  , suýt nữa tức đến hồn bay phách lạc, nhưng nàng    nỡ mắng Tấn Ninh Diễn, nên dồn  bộ hỏa lực  .
Nàng  mắng  khó , sắc mặt Tấn Ninh Diễn lạnh băng,  định lên tiếng,  liền ngăn  , lắc đầu.
Ta càng bình tĩnh, ung dung, càng  nổi bật sự vô giáo dục của nàng .
Quả nhiên  thấy những  xung quanh đều cau mày, ánh mắt đầy vẻ chán ghét.
Hôm nay   nhiều phu nhân của các gia tộc quyền quý đến dự,   Vương tiểu thư dù  cậy thế cha , e rằng cũng khó mà bàn chuyện hôn sự .
Phu nhân nhà họ Vương vốn đang cùng các phu nhân khác thưởng cúc ở hậu viện, giờ  thấy động tĩnh liền vội vã chạy đến. Khi  rõ những lời lẽ dơ bẩn từ miệng Vương tiểu thư, bà  tối sầm mặt mày, những  xung quanh vội vàng đỡ lấy bà.
Vương tiểu thư đang mắng mỏ hết ,    nhận  Vương phu nhân đang dần tiến  gần, cho đến khi một cái bạt tai giáng xuống mặt.
Nàng  sững sờ: "Nương."
Ta lắc đầu, thật đáng tiếc, vở kịch   sắp kết thúc .
Vương phu nhân kéo Vương tiểu thư , lúc  ngang qua , bà  kiêu ngạo cúi đầu xin . Ta chỉ mỉm  gật đầu.
Có lẽ vì  quá nhanh, Vương tiểu thư bỗng bước hụt, ngã xuống đất.
Nàng  lập tức  dậy: "Ai đánh !"
Trong đám đông yên lặng bỗng vang lên một tiếng   đúng lúc. Ta liếc mắt  qua, Sở Mặc   che giấu, gần như là đang giẫm nát thể diện của nhà họ Vương xuống đất.
Vương phu nhân kéo nàng  : "Ngươi còn   trò  hổ đến bao giờ?"
Ta liếc  Tô Minh Thanh,  nháy mắt với .
Ta liền hiểu , chuyện Vương tiểu thư  ngã   là thế nào.
17.
Buổi tối  tiệc, chén rượu giao , chủ khách vui vẻ.
Trừ Hứa tiểu thư.
Có một vị tiểu thư thế gia đến gần, khẽ hỏi  về Tô Minh Thanh. Dù  ai mà chẳng yêu thích một thiếu niên tài hoa, đang độ tuổi sung sức?
Ta mỉm : "Dường như là họ hàng xa, cũng  quen  lắm."
"Họ hàng xa? Vậy gia thế bình thường thôi, đáng tiếc cho khuôn mặt tuấn tú ."
Ta  phản bác.
Khi Sở Mặc rời tiệc,  đặc biệt cho  đến gọi   tiễn.
Có vẻ   uống chút rượu, thần sắc  say: "Hà Yên, các cửa hàng của nhà họ Vương, một cái cũng sẽ  còn ở Thịnh Kinh nữa."
Ta vội vàng kéo  sang một bên, lời   cũng dám ,  sợ  nhà họ Vương  thấy ?