Bạch Đầu Ngâm - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-30 15:38:39
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thuần phi dẫn Nhị hoàng tử lóc thút thít đến. Khóe mắt Nhị hoàng tử vỡ, sưng lên một cục to.

"Hoàng hậu nương nương!" Nàng như hoa lê dính hạt mưa, "Là Thái tử tay ! Chuyện , cung nữ thái giám ngoài Thượng Thư Phòng đều là nhân chứng!"

Trên tay nặng trĩu, là Thái tử nắm c.h.ặ.t t.a.y áo . Ta vỗ nhẹ an ủi, dậy ngoại điện.

"Nhị hoàng tử va chạm Thái tử , Thái tử trưởng, dạy dỗ , là lẽ Trời Đất. Thái tử thể quý giá, hại ngã xuống hồ, ngươi dám Nhị hoàng tử lòng mưu nghịch?!"

Thuần phi trợn tròn mắt. Ngày xưa, nàng thánh sủng, cũng nhường nhịn. Làm gì lúc nào đối đầu gay gắt như thế .

"Người —!" Ta lạnh lùng mở lời: "Nhị hoàng tử va chạm chủ nhân Đông cung, cấm túc nửa năm, chép 'Tứ thư' một lượt cho cẩn thận."

Thuần phi lập tức hoảng loạn. Đại lễ tế trời chỉ còn hai tháng nữa, nàng ngày ngày thổi gió bên tai, chính là Lý Thừa Cảnh lúc đó thể mang Nhị hoàng tử , lấn át Thái tử một đầu.

Nàng mấp máy môi, còn kịp lên tiếng, trong mắt chợt sáng lên: "Bệ hạ!"

Lý Thừa Cảnh mặc y phục thường, phong trần mệt mỏi bước qua ngưỡng cửa. Chắc là nhận tin, vội vàng chạy đến.

"Bệ hạ, Ngạn Nhi Thái tử đ.á.n.h vỡ mặt, còn suýt mù mắt."

Mỹ nhân rơi lệ, trông thấy mà còn thương.

"Hoàng hậu nương nương vì tư oán với thần , mà còn khắc nghiệt với Ngạn Nhi… Ngài chủ cho thần !" Thuần phi mềm mại như xương, ngã lòng .

hụt hẫng.

Lý Thừa Cảnh sợ hãi mà "đùng đùng đùng" lùi ba bước.

Kỷ công công phía theo bản năng tiến lên, đỡ nàng .

Thuần phi , cố tình đổi hướng.

"A!" Hướng ngã của nàng quá kỳ quái, đến mức cẩn thận, trẹo chân.

Lý Thừa Cảnh vẫn còn hoảng hồn. Hắn chỉ Thuần phi, đầy vẻ u oán mách : "Yểu Yểu, trong sạch! Là nàng tự dưng sáp gần đấy chứ!"

Mặc dù Thuần phi chạm , vẫn chán ghét phủi phủi tay áo, ánh mắt quét qua những cung nhân đang sững sờ trong điện: "Ngẩn gì? Hoàng hậu dặn gì, thì cứ thế mà . Kẻ nào chống đối Hoàng hậu, g.i.ế.c, , tha!"

Nhị hoàng tử lóc kéo , Thuần phi thể tin nổi trừng lớn đôi mắt xinh : "Bệ hạ! Bệ hạ! Ngạn Nhi oan uổng mà—! Bệ hạ—!"

"Ồn ào c.h.ế.t !" Lý Thừa Cảnh cau mày, "Kéo xuống!" Nói xong, nhanh nhẹn xuống bên cạnh , lục lọi trong lòng một lúc, lấy một gói giấy dầu.

"Yểu Yểu, mua bánh ngọt cho nàng ! Xếp hàng lâu lắm đấy." Vừa , chăm chú với đôi mắt sáng rực, chút bạo ngược nào: "Nàng mau nếm thử xem! Mặc dù hương vị bằng Kim Lăng, nhưng là ngon nhất kinh thành ."

Ta lướt mắt y phục thường : "Vậy cả ngày hôm nay, ngươi ở ngoài cung mua bánh ngọt?"

Lý Thừa Cảnh sờ sờ mũi, ngượng.

Ta tại .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bach-dau-ngam-tkqr/chuong-3.html.]

Khi còn thiếu niên Lý Thừa Cảnh chọc giận , lúc dỗ , sẽ khắp các con phố, tìm mua đồ ăn ngon cho . Nhiều năm qua, vẫn luôn như .

Ta gói bánh ngọt vẫn còn ấm vì giữ trong lòng, đột nhiên cảm thấy vô lực hơn bao giờ hết.

"Lý Thừa Cảnh—!" Ta hít một thật sâu, bỗng nhiên trong nội điện, một bóng dáng nhỏ nhắn đột nhiên bước .

"Nhi thần bái kiến Phụ hoàng, Mẫu hậu!"

Vẻ mặt bất cần đời của Lý Thừa Cảnh chợt khựng . Hắn đ.á.n.h giá tướng mạo của Thái tử, hiếu kỳ hỏi: "Ngươi chính là con của và Yểu Yểu?"

"Khách sáo gì với cha, đất lạnh, mau dậy, để cha xem nào—!"

Thái tử quỳ mặt đất nhúc nhích. Thằng bé cúi đầu sâu, trán chạm đất: "Chuyện ngày hôm nay, là nhi thần tay ."

Ta sững sờ, Thái tử nghẹn giọng : "Nếu Phụ hoàng trách phạt, nhi thần oán hận, chỉ là nhi thần một chuyện thưa."

Lý Thừa Cảnh bối rối, "Chuyện gì?"

"Là Nhị hoàng tử phỉ báng An Lạc công chúa mặt nhi thần, nhi thần mới tay."

Lòng chấn động, đột nhiên đau đầu như búa bổ.

Lý Thừa Cảnh cau mày, "An Lạc công chúa là ai?"

Thái tử cúi lạy, "Là tiểu cùng với nhi thần, năm nay tròn năm tuổi."

Lý Thừa Cảnh đột ngột dậy, mặt tràn đầy vẻ vui mừng: "Yểu Yểu, nàng với , nàng còn sinh cho một nữ nhi? Tốt quá , mau đưa gặp tiểu công chúa!"

Ta nhúc nhích. Chỉ ngây Thái tử đang quỳ đất, lẩm bẩm: "... Nữ nhi?"

Trong điện, một cung nhân nào dám nhúc nhích.

Gió đêm thổi qua màn che trong điện, mấy ngọn nến chợt tắt.

Ta đầu , thấy Khinh La nước mắt giàn giụa: "Sao thế?"

Lý Thừa Cảnh lộ vẻ hoang mang, cẩn thận : "Chẳng lẽ tiểu công chúa, thiết với ?"

"Không , Phụ hoàng."

Lý Thừa Cảnh thở phào, Thái tử nghẹn giọng : "Chỉ là bởi vì, An Lạc còn đời."

Ta thờ ơ rũ mắt, trong đầu một vài ký ức đang sống .

Trong sâu thẳm những ký ức phong kín, một nữ hài dùng dây buộc tóc màu đỏ thắt hai b.í.m tóc, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết. Con bé ngẩng đầu lên, vươn cánh tay giống như củ sen về phía , giọng ngọt ngào: "Mẫu hậu, An Lạc ôm—!"

... Ta nhớ .

Ta quả thật. Từng một nữ nhi.

Loading...