“Trương Thu Nguyệt, cô điên ?” Hứa Vi cau mày.
Trương Thu Nguyệt hít sâu một : “Anh Hứa, em bây giờ sẽ tin em. mà em bằng chứng.”
“Anh một em trai ở nông thôn thanh niên trí thức, tên là Hứa Thiệu đúng ? Anh cưới vợ ở nông thôn, một đứa con trai, vợ sắp sinh đứa thứ hai ...”
Hứa Vi nhíu mày, Trương Thu Nguyệt để ý thấy, trong lòng cô thở phào nhẹ nhõm.
Vậy thì những chuyện thực sự xảy , Trương Thu Nguyệt càng chắc chắn hơn về tính chân thực của giấc mơ.
Trương Thu Nguyệt Hứa Vi, : “Anh Hứa, đấy, vốn dĩ em những chuyện .”
Trước đây Hứa Vi vẫn luôn chăm sóc cô nhưng bao giờ kể với cô chuyện nhà .
Trương Thu Nguyệt cách nào những chuyện .
Hứa Vi nheo mắt , hỏi: “Vậy thì, cô bằng cách nào?”
Trương Thu Nguyệt mím môi, : “Mặc dù thể tin nhưng mà, em thực sự lừa . Gần đây em vẫn luôn mơ, em từ trong mơ. Trong mơ, em mới là vợ , chúng sẽ sống hạnh phúc...”
Hứa Vi cô chằm chằm, khẽ một tiếng, nhàn nhạt : “Nếu cưới cô, chỉ thể rằng cái trong mơ của cô mù mắt và mù tim. Trương Thu Nguyệt, hãy phân biệt rõ mơ và thực. Sống cuộc sống của cô, đừng mơ tưởng đến những thứ thuộc về cô.”
Vừa dứt lời, sắc mặt Trương Thu Nguyệt lập tức trở nên tái nhợt.
Anh Hứa ghét cô đến ?
Nói xong, Hứa Vi cô thêm nữa, nhấc chân định .
Thấy định , Trương Thu Nguyệt nhịn lên tiếng: “Anh Hứa, trong mơ, em trai và con trai sẽ c.h.ế.t thảm trong tay bọn buôn ! Em thông tin của bọn buôn đó! Anh thực sự tin ? Vạn nhất là thật thì , thể tha thứ cho bản ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-339.html.]
Hứa Vi dừng bước, cô , trong mắt chút ấm áp nào, lạnh lùng hỏi: “Cô gì?”
“Cho em một căn tứ hợp viện ở Bắc Kinh, còn một nghìn đồng! Em sẽ cho thông tin của bọn buôn !” Trương Thu Nguyệt trấn tĩnh , kiên định .
Anh Hứa ghét cô như , Trương Thu Nguyệt , thể nào hồi tâm chuyển ý nữa.
Vậy thì, Trương Thu Nguyệt tranh thủ lợi ích cho .
Cô gia sản của nhà họ Hứa, những thứ đối với Hứa chỉ là chuyện nhỏ, thể lấy .
Không đến tiền, chỉ đến tứ hợp viện, trong những ngày , thể coi là giá trời.
Anh Hứa chỉ phái nhân viên phục vụ đến xem tình hình của đứa trẻ, thỉnh thoảng mang theo một ít đồ ăn cho đứa con của cô, căn bản quan tâm đến tình hình của cô .
Chi tiêu ở thành phố lớn, cái gì cũng mua bằng tiền, tiền bồi thường của trai cô , Trương Thu Nguyệt tiêu gần hết .
Cô tự lo cho tương lai của .
Hứa Vi khuôn mặt đầy toan tính của Trương Thu Nguyệt, khuôn mặt thanh tú ban đầu, trong mắt trở nên vô cùng xí.
“ tin.” Hứa Vi một câu, trực tiếp .
Trở xe, nhàn nhạt : “Lái xe.”
Trương Thu Nguyệt thể tin Hứa Vi cứ như mà rời , thậm chí còn hỏi thêm một câu.
Anh tự tin đến ?
TBC
Một lúc lâu , Trương Thu Nguyệt thu hoạch gì cuối cùng cũng nhấc chân rời khỏi chỗ cũ.